NGUYỄN TRỌNG TẠO
3 hôm nay dư luận xôn xao chuyện Blogger Anh Ba Sàm (Nguyễn Hữu Vinh)
bị bắt vì viết blog, theo điều luật 258. Nguyễn Hữu Vinh là người sáng
lập trang ANH BA SÀM (hay BA SÀM) từ hơn 6 năm trước với slogan “Phá
vòng nô lệ – Cơ quan ngôn luận của thông tấn xã vỉa hè). Đấy là một
trang điểm tin hàng ngày (thỉnh thoảng có bình luận vài dòng rất ấn
tượng), tổng hợp các tin tức từ báo trong nước và quốc tế, báo “lề phải”
và “lề trái” và các thông tin tự do trên mạng, tuy nhiên, từ khi khởi
đầu đến nay đều ưu tiên cho những thông tin về Trung – Việt, cảnh báo và
phản đối những hành động xâm phạm chủ quyền VN của TQ. Mình rất thích
trang BA SÀM vì chỉ cần nhấp chuột vào là biết được những thông tin nổi
bật nhất hàng ngày với nhiều chiều hướng khác nhau, kể cả sự trái ngược
thông tin khiến người đọc phải phân tích để tìm thấy SỰ THẬT.
Mình cám ơn BA SÀM, và đã có dịp gặp anh trong những cuộc biểu tình phản đối TQ xâm phạm lãnh hải, lãnh thổ Tổ quốc VN.
Vinh (Ba Sàm) thực sự là một nhà báo giỏi, có khí phách và lòng yêu
nước. Anh đã làm được điều mà không nhà báo nào ở ta làm được (hoặc
không giám làm). Những người bạn của tôi (trừ vài người không biết mạng
là gì) đều đọc BA SÀM hàng ngày. Đến như nhà thơ TNH không biết nhấp
chuột cũng nhờ con in ra những bài mà anh quan tâm để đọc. Khi chưa biết
tên thật của Anh Ba Sàm, nhiều người đoán già đoán non: Anh Ba Sàm
người Nam hay người Bắc? Thực ra anh gốc Quảng Trị, sinh ra tại Hà Nội,
con trai của ông Nguyễn Hữu Khiếu, nguyên Uỷ viên Trung ương Đảng (2
khoá), đại biểu Quốc hội (3 khoá), Bộ trưởng bộ Lao Động, và là Đại sứ
đặc mệnh toàn quyền của nước Việt Nam dân chủ cộng hoà tại Liên Xô. Anh
cũng từng là thiếu tá an ninh, rồi bỏ lon, ra lập công ty Thám tử tư đầu
tiên mang tên “Cty Điều tra và Vảo vệ-V” từ năm 1999. Nguyễn Hữu Vinh
được báo Tuổi Trẻ từ năm 2006 giới thiệu như một nhân vật thám tử đặc
biệt. Sau đó, Nguyễn Hữu Vinh có viết một số bài báo đăng trên báo giấy.
Đến 2007 phong trào viết blog trở nên sôi nổi, anh lập ra trang BA
SÀM, lúc đầu nặng về thời sự quan hệ Trung – Việt, sau đó thêm những vấn
đề thời sự nóng hổi. Blog BA SÀM đưa mạnh về vấn đề Trung Quốc nên
nhiều lần bị hacke xâm nhập, có lần xoá sạch và để lại lời cảnh cáo bằng
chữ Tàu. Gần 2 năm qua, anh chuyển blog BA SÀM cho một BTV ở nước ngoài
quản lý, vì có nhiều sức ép.
Phải nói rằng, trang BA SÀM là một trang điểm thông tin báo chí bằng
đường Link về Chính trị – Kinh tế – Xã hội – Giáo dục – VHNT rất thời
sự. Nó cho mọi người tiếp xúc thông tin nhiều chiều để tìm ra sự thật
trong cuộc sống đang đầy rẫy những bưng bít và sợ hãi. Nó làm theo tinh
thần mà Luật báo chí cũng khẳng định “NHÀ BÁO PHẢI NÓI ĐÚNG SỰ THẬT”.
Nhưng Anh Ba Sàm đã bị bắt!
Không rõ Anh Ba Sàm khi bị bắt có bất ngờ không? Nhưng tôi thì rất
bất ngờ về những vụ bắt người viết blog ở ta gần đây. Từ Trương Duy Nhất
đến Phạm Viết Đào, và giờ là Nguyễn Hữu Vinh. Tôi vẫn nghĩ đó là những
người viết có nhiều trăn trở và tâm huyết với nhiều vấn đề của đất nước
trong giai đoạn cần lột xác để xây dựng xã hội thời kỳ mới đang quá
nhiều khó khăn và phức tạp. Cách nói của họ không êm xuôi một chiều như
những con vẹt được huấn luyện nói tiếng người, bởi đầu lưỡi của những
con vẹt ấy phải bị cắt. Cao Bá Quát cũng đã thương hại mỉa mai đám người
đó trong bài Vịnh con sáo: “Chỉ ưa bắt chước tiếng người nói/
Cho nên đầu lưỡi bị cắt thôi”. Những người viết thực sự, họ viết bằng
máu từ trái tim họ chứ không phải viết bằng mực; và họ nói bằng cái lưỡi
nguyên lành của họ chứ không phải cái lưỡi đã bị cắt xén. “Sự thật mất
lòng”, đó là quan niệm xưa dĩ hoà vi quý, nhưng cũng nói lên nỗi cay
đắng của những lời nói thật trước bạo quyền. Cho dù biết lời nói thật có
thể bị mất lòng, có thể bị bắt, nhưng họ không làm thân con vẹt. Có như
thế, những trang viết mới thực sự là tâm gan của họ.
Tuy nhiên, không phải chân lý lúc nào cũng thuộc về một cá nhân nào
đấy, những người viết cũng có thể có cái cực đoan của họ, và phải hiểu
được cái cốt lõi của cực đoan ấy mới đọc được cái tâm của người viết.
Trên trang BA SÀM cũng có một số bài khác với quan điểm chính thống
trong nước, nhưng qua đó, chính thống cũng biết được là họ khác mình cái
gì, và vì sao khác? Nếu không có những đường Link như vậy, làm sao mình
biết được họ/ đối phương đang muốn gì? Bây giờ cả thế giới phơi bày ở
trên màn hình phẳng, không thể che dấu bất cứ điều gì, cho dù sự bưng
bít của những chính thể độc tài ngày càng ngông cuồng và dữ tợn. Và hãy
tin vào sự thông minh của con người, họ tự có những lựa chọn sáng suốt
cho chính họ. Ngay việc có trang BA SÀM, tôi vẫn nghĩ nhiều lúc còn có
lợi rất nhiều cho cả những người làm CA an ninh ở Việt Nam.
Tôi hy vọng sau vụ bắt bớ này, tình hình báo giấy, báo mạng, của tổ
chức hay cá nhân sẽ sôi động hơn, sẽ dấn thân vì sự thật, vì lợi ích của
nhân dân hơn. Vì ngay sự kiện Anh Ba Sàm bị bắt đã làm nổ ra một tinh
thần tranh đấu mới trong làng viết trong nước và quốc tế. Và tôi cũng hy
vọng rằng, Anh Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh sẽ được trả tự do ngay trong đất
nước mà hiến pháp và pháp luật đều bảo vệ QUYỀN TỰ DO NGÔN LUẬN CỦA CÔNG
DÂN.
Hà Nội, 8.5.2014