Đồng Phụng Việt
2020-04-28
2020-04-28
Hình minh hoạ. Thứ trưởng Quốc phòng - Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh tại Đại hội Đảng Cộng sản VN ở Hà Nội hôm 28/1/2016 |
Ông
Nguyễn Chí Vịnh, Ủy viên BCH TƯ đảng CSVN, Thượng tướng, Thứ trưởng Quốc phòng
Việt Nam, vừa xuất đầu lộ diện để đấu hót về chủ quyền quốc gia ở biển Đông.
Tuy nhiên lần này, qua kênh “Truyền hình Quốc phòng”, giọng điệu của ông đã
khác trước khi ông bảo: Những lúc như thế này chúng ta sẽ biết ai
là bạn, ai là bạn thân thiết, ai chỉ là đối tác. Những lúc như thế này mới thấy
rằng khi đất nước mình gặp khó khăn, thì những ai sẽ đến với chúng ta (1)...
Tuy
ông Vịnh chỉ nói chung chung như thế nhưng vẫn có một số người… phấn khích, thậm
chí… cảm kích và hy vọng! Tâm trạng ấy phát xuất từ chỗ, dường như nhận thức của
ông Vịnh – nhân vật trước nay thường thay mặt đảng ta, nhà nước ta, quốc hội
ta, chính phủ ta công bố định hướng về… đối ngoại trong… quốc phòng – đã… đổi!
Dường như “ta” sẽ không xem “sự tương đồng về ý thức hệ” với Trung Quốc
là “di sản quý báu” nữa và có thể “ta” sẽ bớt tha thiết “tạo ra
mối quan hệ đặc biệt” với Trung Quốc?
Ông
Vịnh từng là người nhân danh “nghiên cứu chiến lược” quảng bá “chính
sách ba không” (Không liên minh quân sự. Không cho bất kỳ quốc gia nào đặt
căn cứ quân sự tại Việt Nam. Không sử dụng quan hệ song phương nhắm vào một quốc
gia khác), đề cao chính sách này không phải vì… hiếu hòa mà chỉ vì khát khao “có
được một người bạn xã hội chủ nghĩa rất lớn bên cạnh ủng hộ và hợp tác cùng có
lợi thì sẽ vô cùng thuận lợi cho sự nghiệp xây dựng chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam”
(2)!..
Trên
thực tế, từ đầu thập niên 1990 đến nay, “ta” chưa bao giờ bỏ qua bất kỳ cơ hội
nào để bày tỏ khát khao ấy với Trung Quốc!
Cách
nay ba tháng, bất chấp sự kiện bãi Tư Chính còn nóng như nung, “nhân dịp
Tết cổ truyền Canh Tý và kỷ niệm 70 năm thiết lập quan hệ ngoại giao Việt –
Trung”, ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư đảng CSVN kiêm Chủ tịch Nhà nước
vẫn trực tiếp gọi điện thoại cho ông Tập Cận Bình: “Chúc nhân dân Trung
Quốc dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc tiếp tục giành được những thắng
lợi mới trong sự nghiệp xây dựng chủ nghĩa xã hội đặc sắc Trung Quốc” (3).
Hình minh hoạ. Chủ tịch TQ Tập Cận Bình và Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tại Hà Nội hôm 12/11/2017 Reuters |
Giống
như từ đầu thập niên 1990 đến nay, đáp lại khát khao cháy bỏng ấy của “ta”,
ngay sau đó, Tân Hoa Xã long trọng loan báo: “Đảng Cộng sản Trung
Quốc sẵn sàng chung tay nỗ lực với Đảng Cộng sản Việt Nam, nâng sự
nghiệp xã hội chủ nghĩa hai nước và quan hệ song phương trong thời đại
mới lên tầm cao mới” (4). Sự nghiệp xây dựng chủ nghĩa xã hội ở “ta”,
giúp “đảng ta” tiếp tục duy trì “quyền lãnh đạo toàn diện, tuyệt đối” tiếp tục
được người bạn xã hội chủ nghĩa rất lớn bên cạnh cam kết… ủng
hộ!
***
Tranh
chấp chủ quyền tại biển Đông vừa được Trung Quốc… nâng lên tầm cao mới.
Yếu tố mới không nằm ở chỗ các loại tàu Trung Quốc liên tục xâm nhập vùng đặc
quyền kinh tế của Việt Nam, ngăn chặn - đuổi – bắt – đâm chìm các tàu đánh cá của
Việt Nam. Yếu tố mới cũng không nằm ở chỗ Trung Quốc khăng khăng khẳng định chủ
quyền tại biển Đông thông qua việc thành lập các đơn vị hành chính, đặt lại tên
cho các thực thể địa lý ở quần đảo Hoàng Sa, quần đảo Trường Sa,…
Công hàm của Thủ tướng Phạm Văn Đồng gửi Trung Quốc năm 1958 về chủ quyền các đảo ở Biển Đông Photo: RFA |
Yếu
tố mới nằm ở chỗ Trung Quốc chính thức trưng bày đủ loại… “chứng cứ” để
chứng tỏ yêu sách về chủ quyền tại biển Đông là… có lý, những tuyên bố về chủ
quyền của Việt Nam ở biển Đông là… “bất hợp pháp”! Không chỉ có Việt Nam
tranh chấp với Trung Quốc về chủ quyền tại biển Đông. Ngoài Việt Nam còn có
Philippines, Malaysia, Brunei,… song chỉ có Việt Nam tạo ra và trao cho Trung
Quốc nhiều… “chứng cứ”!
Đâu
chỉ có Công hàm mà ông Phạm Văn Đồng thay mặt Nhà nước Việt Nam Dân chủ Cộng
hòa gửi Trung Quốc ngày 14 tháng 9 năm 1958, trong Công hàm vừa gửi Liên Hiệp
Quốc ngày 17/4/2020, Trung Quốc còn trưng dẫn nhiều… “chứng cứ” khác như
“các bản đồ, sách giáo khoa và thông tin trên báo chí chính thức” của “ta”,
công nhận Hoàng Sa và Trường Sa là Tây Sa và Nam Sa của Trung Quốc từ những năm
1960 (5)!
Hóa
ra để được tiếp sức “giải phóng miền Nam”, Trung Quốc muốn gì “ta”
cũng… gật, miễn là có thể mở rộng khả năng “lãnh đạo toàn diện, tuyệt đối”
của “đảng ta” trên toàn Việt Nam! Với “ta”, chủ quyền quốc gia, vận mệnh
dân tộc không quan trọng bằng… “sự nghiệp của đảng” nên sau đó, “ta” tìm
đủ mọi cách gạt bỏ những bất đồng với Trung Quốc để tìm sự hậu thuẫn từ người
bạn xã hội chủ nghĩa rất lớn bên cạnh, kể cả thẳng tay đàn áp đồng chí, đồng
bào cảnh báo về dã tâm, phản đối Trung Quốc.
***
Năm
2012, khi một số quốc gia xác định cần ngăn chặn Trung Quốc quân sự hóa, độc
chiếm biển Đông, ông Vịnh từng cảnh báo đó là “một cuộc chạy đua vũ trang mới,
một cuộc chiến tranh lạnh mới và một chiến lược ‘ngoại giao pháo hạm’ mới của
các cường quốc” và đó là “nguy cơ lớn nhất” đối với an ninh khu vực
châu Á - Thái Bình Dương nói chung, Đông Nam Á nói riêng và chúng
ta phản đối, không đồng tình với xu hướng phát triển như vậy, đồng thời tuyệt đối
không cuốn theo chiều hướng đó!
Lúc ấy,
đề nghị “quốc tế hóa vấn đề biển Đông” để giúp Việt Nam cân bằng cả về
thế lẫn lực trong giải quyết tranh chấp về chủ quyền với Trung Quốc đã bị ông
tướng ba sao – đại diện cho đối ngoại trong quốc phòng của “ta” – thẳng thừng
bác bỏ: Một vấn đề nào đó giữa Việt Nam và Trung Quốc luôn gắn với bàn
cờ chung của thế giới nhưng trong những vấn đề của hai nước thì Việt Nam và
Trung Quốc là hai người chơi chủ yếu, sao cho không để bên khác chen vào trục lợi
(6).
Năm
sau – 2013 – trước một Trung Quốc càng ngày càng hung hãn, càn rỡ, tuy vẫn xuất
đầu lộ diện như… Thứ trưởng Quốc phòng, song ông Vịnh tiếp tục cho thấy ông
không giống như các ông tướng đúng nghĩa mà chỉ là… tinh tướng – khi tiếp tục
khuyến dụ đồng bào, rằng trong quan hệ giữa Việt Nam với người bạn xã hội
chủ nghĩa rất lớn bên cạnh, họ phải tin vào đảng, nhà nước. Đồng
thời có nghĩa vụ phải duy trì sự thống nhất giữa nhân dân với đảng, nhà
nước!..
Cho
dù tình thế khiến ông Vịnh vừa phải đổi giọng nhưng vì chỉ là… tinh tướng nên
ông tiếp tục ỡm ờ về định nghĩa bạn bè. Bối cảnh như hiện tại mà vẫn chưa biết ai
là bạn, ai là bạn thân thiết, ai chỉ là đối tác? Làm sao có thể đặt vận mệnh
quốc gia, tương lai dân tộc vào tay những… tinh tướng như ông Vịnh và các đồng
chí đồng đảng với ông. Thế nào là: Dự báo đúng tình hình và hạ quyết
tâm sớm?
Nếu dự
báo đúng tình hình và hạ quyết tâm sớm là bài học quan trọng nhất
thì còn nghĩ và hành xử theo tâm thế: Đã là người cộng sản với
nhau, để giải quyết bất cứ vấn đề nào đó mà gọi nhau là đồng chí, còn hơn là
quay lưng không nhìn nhau hoặc đập bàn đập ghế “ngài” và “tôi” không? Còn cổ
xúy “tinh thần quốc tế trong sáng” còn “biết ơn” và còn khát khao
được Trung Quốc giúp đỡ để xây dựng chủ nghĩa xã hội không?
Chú
thích