Hận thù và Hòa giải
Hòa đàm 4 bên tại Hội trường Kleber ở Paris - Pháp kết thúc ngày 27-2-1973 bằng "Hiệp định Ba Lê về Chấm dứt Chiến tranh và lập lại Hòa bình tại Việt Nam”. Hiệp định này có chữ ký của 4 bên tham gia: Mỹ, VNCH, Bắc Việt và Cộng Hòa Miền Nam VN.
Nhưng chiến tranh chỉ kết thúc hơn hai năm sau vào ngày 30/4/1975 do chiến thắng quân sự toàn diện của Bắc Việt.
Đến nay đã 43 năm, khi nói đến nguyên nhân của cuộc chiến, những người của hai phe Mỹ/VNCH và Bắc Việt/MTGP vẫn duy trì quan điểm, khẩu chiến không khác gì 43 năm trước. Đặc biệt càng khẩu chiến càng hận thù nhau thay vì thông cảm nhau. Mỗi bên có một quá khứ riêng, đối nghịch nhau, dựa vào đó để nói về cuộc chiến với nhiều cảm tính cá nhân thì khó mà thông cảm nhau được.
Đảng cộng sản dù ác với dân, hèn với giặc bao nhiêu rồi cũng sẽ lui vào hậu trường, để lại cho chúng ta một đất nước mất phương hướng về mọi mặt và tụt hậu triền miên.
Đất nước chúng ta cần hòa giải. Không thể kiến tạo đất nước dựa trên hận thù.
Phải chăng để đoàn kết chúng ta cần phát huy đồng thuận, những vấn đề biết chắc sẽ gây mâu thuẫn có nên đặt ra lúc này không? Câu hỏi đang chờ bạn đọc trả lời.
Bài viết về chủ đề 30/4 của cây bút sắc xảo Thiện Tùng chắc chắn sẽ có rất nhiều độc giả tìm đọc. Và chắc chắn vẫn sẽ có "triệu người vui và triệu người buồn".
Dân Quyền
Thiện Tùng (Đào Văn Tùng)
(Trong bài chữ nghiêng là trích)
Lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt
Nam (Đảng CSVN) có thói quen những ngày kỷ niệm lớn thường chọn vào những
năm chẵn. Kỷ niệm 40 năm (1975-2015) kết thúc chiến
tranh năm nay, Đảng CSVN tổ chức lớn tại Sài Gòn, nơi
kết thúc cuộc chiến. Nhân dịp nầy, đài BBC mời viết về 30/04
theo cảm nghĩ riêng. Gãi trúng “chỗ ngứa”, thiên hạ thi nhau viết bài, BBC tranh
thủ đăng tải, Tùng tôi cố đọc để nâng cao kiến thức.