Bùi Tín
Hà Nội đang sôi động. Ngày
20/3 đã có hơn 300 người Hà Nội tự động xuống đường để bảo vệ cây xanh của
thành phố, chống lại cuộc “tàn sát cây cổ thụ” được chính quyền chủ trương một
cách kiên quyết, không hỏi ý kiến dân.
Sáng ngày 22/3 lại có thêm 400 người Hà Nội xuống đường để bảo vệ cây xanh. Một blogger của thủ đô đưa tin là đã có đến 500 người Hà Nội từng lúc xuống đường trong dịp này. Quanh bờ Hồ Hoàn Kiếm, trước vườn Bách thảo, dọc đường Hùng Vương, trên đường Hoàng Hoa Thám… khu phố nào cũng có những cuộc xuống đường tự phát. Đông nhất là trước công viên Thống nhất, rồi quanh hồ Thuyền Quang.
Có những bức ảnh đáng được lưu giữ.
Những cây cổ thụ vạm vỡ hồng hào nằm dài như rên xiết, những gốc cây cụt đầu
như vừa bị hành hình oan uổng, bên cạnh hình một em nhỏ mang dòng chữ “Em là
cây xanh”; một em bé khác chụp hình bên gốc cây xà cừ mang dòng chữ “Tôi
khỏe mạnh, đừng giết tôi!”. Bà con kể lại ở Lò Đúc có 2 cô gái thủ đô khi thấy
xe cưa gỗ đến đã trèo lên cây rất cao, công an gọi không xuống, được bà con ta
cổ võ, thế là xe cưa gỗ cuối cùng phải chuồn. Có nơi các em tổ chức nhảy múa,
ca hát, chơi đàn dưới bóng cây xanh mát với những biểu ngữ “Cây xanh là nguồn sống”,
“Hãy chấm dứt cuộc tàn sát cây xanh!”, “Chặt cây là hủy hoại môi trường sống”.
Ca sỹ Ái Vân lên tiếng, nhà thơ Trần
Mạnh Hảo làm thơ khóc cây xanh bị tàn sát, nhà toán học Ngô Bảo Châu chia sẽ nỗi
niễm phẫn uất…
Cuối cùng chính quyền phải lùi. Chiến
dịch tàn sát cây xanh, dự định cắt cổ 6.700 cây vừa khởi đầu phải đình lại.
Nhân dân thủ đô, công luận, cuộc đấu tranh chính đáng bảo về cây xanh thắng lợi.
Dư luận được huy động để phát huy đà thắng. Đã có yêu cầu phải xử lý kỷ luật những
người đã tàn sát cây xanh quý giá không qua cân nhắc và hỏi ý kiến nhân dân. Khẩu
hiệu đảng CS đề ra “Dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra” để đâu?
Đây cũng là trường hợp rất hiếm người
công dân thủ đô gửi thư chất vấn Chủ tịch thành phố được trà lời gần như lập tức
bằng văn bản hẳn hoi. Xin nhớ trước đây hàng ngàn lá thư của cả các vị đảng
viên công thần kỳ cựu họ còn không thèm trả lời nữa là. Phải chăng Xuân này,
gió đã bắt đầu đổi chiều?
Đầu xuân đã có một cán bộ quân đội
cấp cao, Thiếu tướng Lê Mã Lương, đăng đàn kể lại sự kiện một đại tướng từng
nhân danh Bộ trưởng Quốc phòng đã ra lệnh cho lực lượng hải quân ở tuyến đầu
không được nổ súng cả khi bị tiến công, gây nên cái chết oan uổng của 64 quân
nhân ở đảo Gạc Ma năm 1988. Ngay sau đó, Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh lên tiếng
xác nhận chuyện trên, còn công khai lên án Đại tướng Lê Đức Anh, nguyên là Bộ
trưởng Quốc phòng rồi Chủ tịch nước, hiện còn sống, là phạm tội “phản quốc”, cần
phải được xem xét, kết luận và xét xử công minh.
Cũng chưa bao giờ cái ghế có tay vịn
hai đầu rồng mạ vàng chóe theo kiểu ngai vua của ông Nông Đức Mạnh cũng như trống
đồng, tượng đồng của ông Lê Khả Phiêu, ngôi nhà ở vàng son của 2 ông nguyên Tổng
bí thư CS được công luận bàn tán và phân tích sôi nổi, đặt ra nhiều câu hỏi về
nguồn gốc các tài sản ấy, cũng như về tài năng, đức độ của các ông vua tập thể ấy.
Trong các cơ quan chính phủ, Bộ trưởng
Kế hoạch và Đầu tư Bùi Quang Vinh nhắc đi nhắc lại chính kiến của mình
là «làm gì có cái định hướng XHCN trong thực tiễn cuộc sống mà mất công đi
tìm». Thứ trưỏng Nguyễn Chí Dũng cũng của Bộ Kế hoạch Đầu tư có chung nhận định: «Không
biết xây dựng XHCN ra sao, như thế nào, bao giờ thì xong mà cứ nói lấy được».
Rõ ràng là đã có những cán bộ CS then chốt công khai phủ định đường lối kinh tế
của đảng CS, phủ định thẳng thừng Cương lĩnh cốt tử được coi là thiêng liêng của
đảng.
Điều này cũng không có gì là lạ.
Trước đó, ngay trong Quốc hội, đại biểu Sài Gòn Trần Trọng Nghĩa đã phát biểu
chỉ rõ những yếu kém trong lãnh đạo kinh tế - tài chính, và công khai lên án
thái độ phụ thuộc Bắc Kinh cực kỳ nguy hiểm, để hàng hóa Trung Quốc tràn ngập
thị trường, con buôn Trung Quốc lũng đoạn khắp nơi, đôg đảo công nhân TQ cắm chốt
trên các địa bàn chiến lược. Trước đây, chưa có một đại biểu nào nói rõ, gọn, với
nhiều dẫn chứng như thế.
Về phần mình, khi Ủy ban Thường vụ
Quốc hội bàn về hoạt động làm luật năm nay, có ý kiến hoãn lại việc làm Luật về
biểu tình và về Lập hội, một số đại biểu lập tức lên tiếng phản bác, cho rằng
đó là 2 Luật cấp bách nhất trong cuộc sống, không thể trì hoãn mãi.
Đầu Xuân năm nay Hội Cựu tù nhân
lương tâm mở Đại hội lần thứ nhất, nhân kỷ niệm 1 năm hoạt động, củng cố tổ chức,
mở rộng lực lượng với một chương trình hoạt động mới thiết thực.
Để chuẩn bị cho Đại hội Liên minh
Nghị viện Quốc tế (IPU) gồm 150 nước, với 2.000 đại biểu sẽ họp phiên thứ 132 tại
Hà Nội từ ngày 28/3 này, các lực lượng Dân chủ và Nhân quyền nước ta đã chuẩn bị
các văn kiện, báo cáo, tham luận để cho thế giới hiểu bản chất Quốc hội VN là của
đảng CS, Hiến pháp VN là phản ánh Cương lĩnh của đảng CS VN. Đồng thời, để yêu
cầu các văn kiện sẽ được thảo luận và thông qua phản ánh đúng tôn chỉ của Liên
minh là phổ cập quyền con người theo đúng Hiến chương của Liên Hiệp Quốc, một
văn kiện lịch sử chủ trương phổ cập Dân chủ, Tự do, Nhân quyền ra toàn thế giới,
trong đó phải kể đến Việt Nam, một đất nước khao khát tự do và nhân quyền.
Những ngày đầu Xuân này, nhân dân
Việt Nam đang thức tỉnh, đang hội nhập với thế giới văn minh, đang nhận ra sức
mạnh tập thể chính nghĩa của mình.
Bùi Tín