Bộ trưởng Bộ Kế hoạch và Đầu tư phát
biểu rằng cần 480 tỉ đô la Mỹ (tức 10,567 triệu tỷ đồng) để tái cơ cấu nền kinh
tế. Không hiểu đây là phát biểu thật hay đùa, và căn cứ nào để ông Bộ trưởng
phát biểu như thế?
Số tiền này là cần cho thời kỳ
2016-2020, tức là mỗi năm cần đến 90 tỉ đô-la Mỹ.
Trong khi GDP năm 2015 là 199 tỉ đô-la
Mỹ và tổng tích lũy là 50 tỉ đô-la Mỹ. Như thế, chi phí tái cơ cấu hàng
năm vượt cả tổng tích lũy của nền kinh tế!
Với yêu cầu vốn trong 5 năm như trên thì
cũng nhiều hơn hẳn tổng đầu tư của suốt hơn 10 năm trong thời kỳ
2006-2015 (404 triệu đô-la Mỹ).
Lấy
đâu ra tiền để đáp ứng yêu cầu điều ông Bộ trưởng đưa ra? Phải chăng ông tuyên
bố với tinh thần trách nhiệm của một người có trách nhiệm. Đặt ra thế để thấy
rằng từ những năm 2006 đến nay, các kế hoạch đầu tư có vẻ vĩ đại, nhưng nền
kinh tế ngày càng bị đẩy dần tới chỗ cực kỳ khó khăn: kinh tế dù có tăng trưởng
nhưng là tăng trưởng thiếu chất lượng, lạm phát cao trong rất nhiều năm, thiếu
hụt ngân sách tiếp tục tăng không kiểm soát được, và tỷ lệ nợ so với GDP không
chỉ của Chính phủ và của cả nền kinh tế ngày càng tăng.
Cái đạt được là tính chất thiếu chất
lượng của các dự án đầu tư, tiêu rất nhiều tiền quốc gia, nhưng hầu hết đều lỗ
vốn và gây ô nhiễm môi trường nghiêm trọng, gây bức xúc trong dân chúng.
Số tiền lớn đó, đến 480 tỉ đô-la Mỹ dùng
làm gì? Để tái cơ cấu? Các quan chức và báo chí nói rất nhiều đến “tái cơ cấu”,
nhưng người đọc như tôi thì vẫn không hiểu tái cơ cấu là gì? Nội dung cụ thể
của nó gồm những gì?
Thời trước đây: khi nói đến đổi mới là
nói đến thị trường hóa sản xuất với giá cả được tự do hơn thay vì tập trung vào
quyền quyết định của một vài quan chức nhà nước. Cụ thể ở nông nghiệp, thị
trường hóa là giao đất cho nông dân tự sản xuất và tự tiêu thụ. Cái lợi của đổi
mới là rất lớn. Lợi lớn như thế nhưng đâu cần chi, bởi vì thời đó nhà nước
khánh kiệt, làm gì có tiền mà chi, chỉ là chuyển đổi cơ chế.
Vậy thì cần hỏi lại: tái cấu trúc có nội
dung gì? Mục đích của tái cơ cấu là mang lại lợi ích hay là để chi tiền ra?
Nếu là phát huy vai trò của tư nhân, thì
đầu tư là do tư nhân quyết định, đâu cần gì đến vốn nhà nước. Giảm thiểu vai
trò của các tập đoàn quốc doanh bằng cách chứng khoán hóa thì lại đưa thêm vốn
tiền mặt vào tay nhà nước. Nói tóm lại nếu tái cấu trúc là “cổ phần hóa” thì
chính quá trình này tập trung vốn trở lại vào tay nhà nước để đầu tư vào các
công trình có công ích thực sự.
Nếu tái cơ cấu là nâng cao vai trò kiểm
tra chất lượng của các công trình nhà nước thì thậm chí có thể giảm chi phí mà
hiện nay đang bị phung phí, rơi vào tay tham nhũng đầu thời đưa đến công trình
chất lượng kém.
Vậy cần phải hiểu tái cơ cấu một cách cụ
thể là gì đây? Và đâu là các hành động cụ thể đưa đến yêu cầu 480 tỉ đô-la Mỹ
trên?
VQV/VnN-TVN