01 décembre 2014

Trần Huỳnh Duy Thức, một hạt nhân tinh hoa của dân tộc


LS  Lê Công Định


Tôi gặp Trần Huỳnh Duy Thức lần đầu năm 2003 khi anh cần hỏi ý kiến chuyên môn của luật sư về sự việc Bộ Thương mại lúc ấy diễn giải luật tùy tiện, gây bất lợi cho doanh nghiệp của anh, do họ muốn bảo vệ một công ty nhà nước hoạt động cùng ngành, vì những lợi ích nào đó. Ưu tư của Thức từ lúc ấy là tình trạng tham nhũng tràn lan trong bộ máy nhà nước và sự sách nhiễu hàng ngày của quan chức đối với doanh nghiệp. Thật ra, trong suy nghĩ ngay tình của anh trước đó, tình trạng như thế vẫn diễn ra, nhưng không nghiêm trọng đến mức có thể kéo lùi sự phát triển kinh tế quốc gia.


Do nghề nghiệp cố vấn luật của mình, tôi đã tiếp xúc nhiều với những điều tệ hại của công quyền trước Thức lâu hơn, và nhận ra rằng quan liêu và tham nhũng là bản chất của mọi chế độ cộng sản. Hai điều đó dẫn đến hậu quả phí tổn xã hội cho bất kỳ hoạt động sinh lợi nào cũng cao, năng suất và tính cạnh tranh của nền kinh tế luôn thấp, và niềm tin của dân chúng bị xoáy mòn đến mức triệt tiêu. Vì vậy, sớm hay muộn, nó phải sụp đổ. Nói cách khác, chế độ cộng sản cáo chung bởi những nguyên nhân từ bản chất của nó, mà từ lúc xuất hiện đã thấy trước sự kết thúc.
Thức bắt đầu dấn thân nhiều hơn vào hoạt động xã hội bằng những bài viết mang tính cảnh báo về kinh tế-xã hội. Anh thành tâm mong chính quyền lắng nghe, dù tôi thường nói với anh rằng công việc chúng tôi đang làm giống đàn gảy tai trâu. Tất nhiên, không phải các quan chức không nhận ra hay không hiểu, mà do đây là vấn đề khuyết tật không thể cứu vãn của hệ thống.
Hơn một tháng cùng bị giam trên Xuân Lộc, ngày đêm trò chuyện, tôi biết Thức vẫn luôn trăn trở về con đường phát triển quốc gia trong tương lai. Có những hôm giữa khuya giật mình tỉnh giấc, tôi thấy Thức vẫn tựa lưng vào tường trầm ngâm, mà trước khi đi ngủ tôi đã nhìn dáng anh ngồi sẵn như vậy rồi. Anh tiếp tục mong chính quyền thay đổi. Tất cả chúng tôi vốn đều ngây thơ như thế đó!
Thức hiểu bản án tù dài 16 năm dành cho anh là sự trả thù cá nhân bởi những bài viết trên blog “Change We Need” của mình. Tuy nhiên, anh không oán hận ai và tin tưởng sắp đến lúc mọi người Việt cùng ngồi lại với nhau vì tương lai dân tộc. Anh giảng cho Lê Thăng Long và tôi nghe những tình huống có thể xảy ra đối với đất nước trong những năm sắp tới (từ 2010), như một lời tiên tri.

Với tôi, Thức không chỉ là người bạn, mà còn là người thầy, bởi tôi học nhiều điều từ anh, không chỉ về kiến thức, mà còn ở tâm hồn cao thượng trong nhân cách ấy. Tôi luôn cầu nguyện ngày anh trở về không còn xa nữa và tri thức của anh sẽ hữu dụng cho quốc gia mai này. Hôm nay là sinh nhật của Trần Huỳnh Duy Thức, tôi chép ra vài suy nghĩ riêng để nhớ đến anh, một hạt giống tinh hoa của dân tộc.