Phỏng
vấn Linh mục Phê-rô Phan Văn Lợi
Nhà
báo Trần Quang Thành thực hiện
LGT : Cách đây 69 năm, nhà nước cộng
sản đầu tiên ở Việt Nam đã ban hành bản hiến pháp 1946. Sau gần 70 năm độc quyền
cai trị, nhiều lần hiến pháp được làm mới hoặc sửa đổi, như gần đây là hiến
pháp năm 1992 được sửa đổi năm 2013 và bất đầu có hiệu lực thi hành từ
1/1/2014.
Tuy nhiên càng sửa đổi, hiến pháp càng tăng quyền lực cho
Đảng, nó như chiếc vòng kim cô càng ngày càng siết chặt trên đầu người dân.
Bản hiến pháp 1992 được sửa đổi năm 2013, là hiến pháp đầu
tiên nhà nước cộng sản Việt Nam ghi nhận quân đội và công an đặt dưới sự lãnh đạo
tuyệt đối của Đảng.
Đảng cộng sản Việt Nam đã dùng quân đội và công an để cai
trị đất nước. Hiến pháp là Đảng pháp. Chỉ có đảng viên và những người theo Đảng
thì mới được Đảng ban phát một chút ít quyền lợi. .
Từ Huế, Linh mục Phê-rô Phan Văn Lợi đã bình luận về
quyên công dân, quyền con người ở Việt Nam dưới chế độ độc tài đảng trị qua cuộc
phỏng vấn của nhà báo Trần Quang Thành
Mời quí vị theo dõi
Quyền Công
Dân, Quyền Con Người ở Việt Nam chỉ là bánh vẽ
Nhà báo Trần Quang Thành: Kính chào Linh mục Phan Văn Lợi ạ!
Linh mục Phê-rô Phan Văn Lợi: Vâng, xin kính chào anh Trần Quang Thành và quí vị
thính giả đang lắng nghe chương trình
TQT: Thưa LM Phan Văn Lợi,
Hiến pháp của nhà nước cộng sản Việt Nam kể từ Hiến pháp năm 1946 đến Hiến pháp
2013 đều ghi rất rõ những quyền và nghĩa vụ công dân. Nhưng trên thực tế nhiều
người nói rằng những quyền đó chỉ trên giấy tờ. Trong thực tế các quyền đó
không được tôn trọng. LM Phạn Văn Lợi bình luận sao vấn đề này ạ?
PVL: Kính
thưa quí vị,
Trong hiến pháp của nhà nước cộng sản Việt Nam
đã ghi rõ các quyền công dân cũng như quyền con người. Họ cũng đã ký vào 2 công
ước quốc tế về các quyền dân sự chính trị, kinh tế, văn hóa và xã hội.
Theo thống kê của những nhà nghiên cứu có 26 quyền,
trong đó có 8 quyền về thân thể, 6 quyền về an cư, 8 quyền về lạc nghiệp và 4
quyền về tự do, dân chủ. Nhưng trong thực tế tại Việt Nam dưới chế độ cộng sản
các quyền đó hoặc bị hạn chế, hoặc bị xuyên tạc bởi nhà cầm quyền, hoặc bị cấm
cản. Điều đó dễ hiểu. Bởi vì trong một chế độ độc tài toàn trị. Trong một chế độ
mà nhà cầm quyền cộng sản tìm mọi cách để mà giữ được quyền lực của mình hầu có
thể hưởng thụ được mọi quyền lợi. Cho nên họ viết ra những quyền đó trong Hiến
pháp, cũng như họ công nhận những điều đó khi họ ký vào các văn bản quốc tế.
Nhưng sau đó những văn bản dưới luật thì họ lại dần dần triệt tiêu tất cả.
Ví dụ trong hiến pháp họ nói rằng có quyền tự do
tín ngưỡng và tôn giáo. Nhưng mà rồi Pháp lệnh 2004 và Nghị định 2012 đã tiêu
diệt hoàn toàn quyền tự do tôn giáo. Họ nói rằng người dân có quyền tự do ngôn
luận, tự do phát biểu. Nhưng mà chính Luật Báo chí và các điều luật khác trong
bộ Luật Hình sự như điều 79, 88, 258 đã ngăn cản hoàn toàn điều tự do này. Họ
nói rằng người dân được quyền sinh sống, được quyền làm ăn. Nhưng trong Hiến
pháp họ đã tước bỏ quyền sở hữu tài sản của người dân. Rồi sau đó bộ Luật Đất
đai đã làm người dân trở thành người đi thuê đất của nhà nước mà thôi, tức là
thuê đất của Đảng cộng sản.
Trong thực tế tất cả 26 quyền đó đã bị đàn áp hoặc
là tinh vi, hoặc là lộ liễu dùng bạo lực. Nghĩa là mỗi khi người dân đứng lên
đòi quyền con người hoặc quyền công dân thì họ phải đối mặt với sự sách nhiễu,
với sự hăm dọa, với sự bỏ tù, thậm chí cả những thủ đoạn thâm độc hơn. Cho nên ở
Việt Nam không bao giờ các quyền đó được thực thi trong thực tế cũng như bị gạt
bỏ trong các văn bản của nền tư pháp Việt Nam, nền lập pháp Việt Nam.
TQT: Hiến pháp năm 1946 đưa đến sự ra đời của chính phủ
Việt Nam Dân chủ Cộng hòa do ông Hồ Chí Minh đứng đầu. Nhưng ngày từ ngày đầu
dường như bản Hiến pháp đó đã bị chà đạp. Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa kể
từ khi thành lập đến khi kết thúc giai đoạn lịch sử của nó vào năm 1975, hầu
như những điều ghi trong Hiến pháp 1946 cũng không được thực hiện. Linh mục
nghĩ sao về vấn đề này ạ?
PVL: Thưa
quí vị,
Bản hiến pháp này rất nhiều người, nhất là người
của chế độ khen nó. Coi như là bản hiến pháp đầu tiên và có tính chất dân chủ.
Họ nói là bản hiến pháp này đã được soạn thảo bởi rất nhiều người bên cạnh ông
Hồ Chí Minh. Lúc đó có nhiều đảng phái nữa. Cho nên nó mang tính cách dân chủ,
nhưng tiếc nó bị thay thế qua sớm. Nhưng mà những nhà nghiên cứu thật sự họ thấy
bản hiến pháp này rất là bất toàn. Bản hiến pháp này rất là thiếu sót như luật
sư Trần Thanh Hiệp, người đang đứng đầu một tổ chức bảo vệ nhân quyền ở Pháp đã
nói rằng đây là một bản văn bất hợp pháp vì không được ban hành một cách hợp
pháp. Nó là một bản văn có giá trị chính trị, dân chủ bánh vẽ. Người ta thấy
trong hiến pháp này nhiều điều rất nguy hiểm. Ví dụ ba quyền hạn quá lớn lao
cho Chủ tịch nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa nào là thay mặt cho nhà nước, nào
là giữ quyền chỉ huy quân đội trong toàn quốc, chỉ định các chức tước, thống
soái trong lục quân, hải quân, không quân. Ký sắc lệnh bổ nhiệm Thủ tướng, nhân
viên nội các, nhân viên các cấp của các cơ quan chính phủ. Đến điều 50 Chủ tịch
nước không phải chỉ có trách nhiệm loại trừ trách nhiệm trừ khi phạm tội phản
quốc. Điều này đặt Chủ tịch lên trên cả hiên pháp và luật pháp quốc gia. Cho
nên bản hiến pháp này nó đã đặt nền tảng cho nên thống trị độc tài của ông Hồ
Chí Minh và Đảng Cộng sản. Nhiều nhà phân tích khác cũng nói trong hiến pháp
1946 không có con người, không có tính cách bảo chứng, không có tự do đích thực,
không có sự liên đới hỗ tương. Cho dù thời đó người ta cho đây là bản hiến pháp
có một số giá trị nhưng nó cũng chả thực thi được, sau đó nó đã bị thay bằng
nhiều hiến pháp khác càng lúc càng khẳng định quyền thống trị tuyệt đối của Đảng
Cộng sản kể từ bản hiến pháp 1959, 1980, 1992 và hiến pháp gần đây là hiến pháp
2013.
TQT: Có một số người nói rằng Hiến pháp năm 1946 là hiến
pháp của ta. Trong một bài viết phân biệt giữa ta và giặc có người nói Ta là những
ai đi theo hiến pháp 1946 và đi theo chính phủ Việt Nam Dân chủ Công hòa. Linh
mục nghĩ sao về sự đánh giá này của họ?
PVL: Kính
thưa quí vị,
Nói ta là những người đi theo chính phủ Việt Nam
Dân chủ Cộng hòa, tức là những người đã chấp nhận chế độ cộng sản. Và là những
người cho rằng bản hiến pháp năm 1946 là có giá trị thật sự. Là có giá trị như
các bản hiến pháp dân chủ trên khắp thế giới. Đó là một cái lối ngụy biện mà
thôi.
Ta ở đây phải là toàn dân Việt Nam bất kể là ai.
Ta ở đây là tất cả những con người sống trên dãi đất hình chữ S mong muốn tự
do, dân chủ. Đặc biệt những ai đã từng bị bức hại vì chế độ độc tài cộng sản,
vì sự phi nhân toàn trị của Đảng Cộng sản Việt Nam. Nói cho đúng ta là toàn thể
dân tộc Việt Nam đang muốn sống với giá trị dân chủ, giá trị tự do của toàn thế
giới. Những ai không chấp nhận độc tài, độc đảng; không chấp nhận bất cứ thể chế
nào đàn áp con người, tước đoạt các quyền chính đáng của con người. Đó mới là
Ta thật sự. Đó mới là chúng ta. Là dân tộc Việt Nam. Một dân tộc luôn luôn đấu
tranh giành độc lập cho đất nước, cho tự do chính bản thân mình, cho ngàn năm đối
diện với giặc Tàu, giặc Pháp.
TQT: Phải chăng hiên pháp của nhà nước cộng sản nó chỉ
là một bản Đảng pháp và đảng viên chính là công dân của cái đảng pháp đó chứ
còn người dân đâu có được quyền là công dân như họ qui định thưa linh mục?
PVL: Thưa quí vị,
Nếu chúng ta nhìn vào bản hiến pháp mới nhất năm
2013 do Quốc hội của cộng sản phê chuẫn - một quốc hội mà 90% là đảng viên và
10% là cảm tình viên của Đảng. Họ đã nhắm mắt, họ đã bất chấp những góp ý của
toàn dân trong năm 2012, 2013 để rồi họ phê chuẩn bản hiến pháp đó thoát thai từ
Cương lĩnh của Đảng cộng sản. Cho nên người ta gọi đó là Đảng pháp, không phải
là Hiến pháp. Hiến pháp đó chỉ bảo vệ quyền lực của Đảng cộng sản, bảo vệ những
người trung thành với Đảng cộng sản. Những người đang lợi dụng Đảng cộng sản để
làm giàu trên xương máu của dân tộc và đang dùng quyền lực để bọc lột tất cả
người dân ở tại Việt Nam.
Chúng ta biết răng bản hiến pháp của cộng sản
năm 2013 cũng như các bản hiến pháp trước đều dành ưu quyền và độc quyền cho Đảng
cộng sản. Họ cố dành độc quyền về chính trị, về cai trị cho Đảng cộng sản. Độc
quyền về sở hữu đất đai, tài sản, tài nguyên của đất nước. Độc quyền về các lực
lượng vũ trang tức là công an, quân đội. Rồi ưu quyền cho Đảng cộng sản về văn
hóa là được truyền bá chủ nghĩa Mác-Lenin duy vật, vô thần, phi nhân. Rồi ưu
quyền về kinh tế cho rằng các công ty quốc doanh, những tập đoàn nhà nước là lực
lượng chủ đạo trong nền kinh tế đó. Tất cả ưu quyền và độc quyền đó chỉ phục vụ
cho Đảng, cộng sản. Còn người dân thì không có gì cả. Mặc đầu có nguyên cả một
chương trong hiến pháp nói về quyền công dân và nghĩa vụ. Nhưng mà người ta thấy
hai vấn đề này đan xen vào nhau. Hầu như nghĩa vụ là khống chế công dân.
Nói tóm lại chúng ta thấy tất cả các bản văn của
nhà nước cộng sản Việt Nam chỉ là để phục vụ cho Đảng cộng sản chứ không phục vụ
cho con ngươi, cho người công dân ở tại Việt Nam.
TQT: Thưa LM Phan Văn Lợi,
Trong hiến pháp của nhà nước cộng sản Việt Nam năm 1946 ghi rất rõ quyền sở hữu,
quyền tư hữu của người dân Việt Nam. Công nhận mọi quyền của công dân Việt Nam.
Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa là người thực thi bản hiến pháp đó.
Nhưng suốt từ năm 1946 đến năm 1959 đã bị xuyên tạc như thế nào, đã thực thi ra
sao để gây nên những tội ác lớn như cải cách ruộng đất trong những năm 50 rồi đến
việc cướp tài sản của những nhà tư sản trong cuộc cải tạo công thương nghiệp tư
bản tư doanh năm 1958.
Linh mục bình luận sao về những tội ác này?
PVL: Thưa
quí vị,
Mặc dầu hiến pháp năm 1946 của cộng sản nó có
ghi rõ quyền tư hữu.
Tranh thủ quần chúng, người cộng sản luôn luôn
nêu cao khẩu hiệu "Người cày có ruộng", chính vì vậy nên họ đã lừa gạt,
đã thu hút được sự ủng hộ của nông dân. Nhưng khi họ bắt đầu có quyền lực, đầu
tiên là ở một vài nơi và sau là cả miền Bắc họ đã thực thi cuộc cải cách ruộng
đất.
Cuộc cải cách ruộng đất do họ tiến hành không phải
là sự phân chia lại cho đồng đều ruộng đất mà là thâu tóm lại tất cả nguồn đất
đai vào tay của Đảng. Cuộc cải cách ruộng đất đó đã làm đổ máu biết bao người
vô tội, nhất là những nông gia giỏi của Việt Nam chỉ cần có một vài mẫu ruộng
thôi đã bị tử hình rồi. Cộng sản sau khi lấy của người ta lại giết người ta nữa.
Không chỉ giết họ, mà sau đó còn giết gián tiếp thân nhân của họ nữa. Trong cuộc
cải cách ruộng đất chúng ta thấy số người chết lên đến khoảng nửa triệu người
Việt Nam.
Lấy được ruộng đất rồi giả đò chia cho các bần cố
nông, nhưng sau đó một thời gian ngắn Đảng cộng sản lại thu hồi lại đưa vào
trong các hợp tác xã, lấy ruộng đất, nông cụ của nông dân.
Tiếp đó là đánh tư sản. Những người đang ở thành
phố giàu có nhờ của cải của cha ông để lại hoặc do công sức của mình thì cộng sản
cũng tìm cách để đoạt cho được.
Cuộc chiến tước đoạt đất đai, tài sản này lại được
tiếp tục sau năm 1975. Chúng ta biết rằng sau năm 1975, cộng sản đã có nhiều cuộc
cải tạo công thương nghiệp. Đã cướp đoạt những công ty, xí nghiệp của người dân
miền Nam. Những người đã góp phần làm nên một Việt Nam Cộng hòa trù phú. Cộng sản
đã tàn phá nền kinh tế đó đến kiệt quệ đến nỗi gần rơi xuống vực thẳm trong
vòng 10 năm. Đến năm 1986 lúc đó mới gọi là mở cửa trở lại.
Nhưng sau khi mở cửa cho người ta được thở đôi
chút. Được tự do đôi chút về kinh tế, cộng sản lại tiếp tục cái trò cướp bóc đất
đai của người dân.
Năm 1980 đã hiến định đất đai thuộc quyền sở hữu
của nhà nước, tức là của Đảng cộng sản. Những cuộc cướp ruộng đất của người dân
để mà qui hoạch vùng xây dựng kinh tế gì đó. Rồi cướp đất của thị dân để làm
cái gọi là chính sách mở mang đô thị, làm các khu công nghiệp.
Tất cả những cái đó đã làm cho người dân điêu đứng.
Và đã tạo ra một hạng dân chưa từng có trong lịch sử, đó là hàng triệu dân oan.
Đa phần dân oan là những nông dân bị mất ruộng, mất vườn, số thì dân mất cửa, mất
nhà nữa... Họ phải lang thang sống ở đầu đường, xó chợ, vật vả, vật vờ ở các
công viên. Họ phải đi kiện từ Nam ra Bắc. Từ địa phương tới trung ương. Đi kiện
từ đời ông, đến đời cha, đời con, đời cháu mà không bao giờ được giải quyết cả.
Những con người đó giờ đây đang là sự nhức nhối
cho đất nước và có thể là một cái mầm mống cho sự nổi loạn của người dân để chống
lại một chế độ đã tước đoạt một trong các quyền cơ bản nhất là quyền tư hữu.
Chế độ này nó muốn thâu tóm hết mọi nguồn tài
nguyên đất nước vào tay chúng để:
Một là sống xa hoa, hương thụ trên nỗi đau khổ,
nhọc nhằn của người khác;
Hai là để có phương tiện bảo vệ chế độ, để trả
tiền công, trả lương cho công an, quân đội, dân phòng, côn đồ - tất cả lực lượng
đang tìm cách bảo vệ Đảng cộng sản và chế độ cộng sản.
Cho nên ở trong xã hội này người dân không còn
có phương tiện để mà sống. Đó là đất mình đang sử dụng, thậm chí là đất mình
đang ở. Tất cả người dân ở Việt Nam đều có thể bị lấy nhà, lấy cửa, lấy đất bất
cứ lúc nào bởi Đảng cộng sản Việt Nam.
TQT: Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa thực thi hiến
pháp năm 1946 đứng đầu là ông Hồ Chí Minh đã gây rất nhiều tội ác đối với dân
trong cải cách ruộng đất như Linh mục vừa nói, như trong cải tạo công thương
nghiệp tư bản tư doanh cũng như Linh mục vừa đề cập, rồi đến cuộc trấn áp phong
trào Nhân Văn - Giai phẩm năm 1954 - 1956.
Vậy phải chăng chính phủ đó là của dân, do dân và
vì dân, là phe ta - Thưa Linh mục?
PVL: Câu mà chính phủ Việt Nam là của dân, do dân và vì dân...
xin lưu ý đây là câu ăn cắp của Tổng thống Abraham Lincoln. Tổng thống Abraham
Lincoln và chính phủ Hoa Kỳ nói như vậy là được, vì đó là chính phủ hàng đầu của
nhân loại trong thời hiện đại này. Nhưng đối với cộng sản những câu nói đó chỉ
để đi đến lừa gạt quốc tế và làm cho người dân im tiếng mà thôi.
Chế độ này, nhà nước này mọi cơ chế của nó đều
là của Đảng, do Đảng và vì Đảng cả.
Bao nhiêu năm nay họ cai trị đất nước, cai trị
dân tộc họ chỉ biết bóc lột người dân. Họ coi người dân như là con đẻ để mà dạy
dỗ, để mà buộc phải vâng lời. Ai mà nói khác đi, nói ngược lại thì bị ở tù. Họ
coi mọi người dân như con ở để mà sai khiến, để mà bóc lột sức lao động. Coi
người dân là con tin để mà mặc cả, để mà đem bán cho ngoại quốc hoặc là để trao
đổi với các chính phủ dân chủ khi bị áp lực về kinh tế, về chính trị, về nhân
quyền.
Cho nên người dân trong nước luôn luôn trở thành
nô lệ, thành thần dân chứ không bao giờ trở thành công dân đúng nghĩa đen của
nhân loại văn minh cả. Đảng này đã tự cho mình làm chủ đất nước và muốn làm chủ
mãi mãi. Trước đây họ có một cái khẩu hiệu là "Đảng lãnh đạo, nhà nước quản lý, dân làm chủ".
Nhưng người ta sửa lại câu này là "Đảng lãnh đạo nhà nước, quản lý nhân
dân, làm chủ". Đó là bộ mặt thực của Đảng cộng sản Việt Nam. Đó là một sự
bi thương cho cả đất nước, một sự khốn nạn cho cả dân tộc Việt Nam ta.
TQT: Có một nhà thơ thống kê rất công phu hàng chục loại
giặc ở Việt Nam. Nhưng mà ai để ra loại giặc đó thì chưa thấy nhà thơ này nêu
lên. Theo linh mục ai để ra hàng chục tên giặc đó để nhân dân ta đi vào thảm họa
như ngày nay, thưa linh mục?
PVL: Nhà
thơ đó nói giặc đó là những kẻ bóc lột người dân. Đánh đập người dân. Nói mà
không giữ lời. Phá hoại văn hóa của dân tộc, phá hoại giá trị tinh thần của đất
nước hoặc làm cho đất nước đang phải lâm nguy trước Tàu cộng.
Những loại giặc đó đều đẻ ra từ một loài giặc tổ
mà thôi. Đều từ một tên đầu sỏ đó là chủ nghĩa cộng sản, là chế độ cộng sản, là
Đảng cộng sản Việt Nam. Ba thực thể đó thực ra chỉ là một mà thôi. Bởi vì chính
Đảng cộng sản đã đưa chủ nghĩa cộng sản vào đất nước và áp dụng chủ nghĩa cộng
sản trên đất nước. Từ đó sinh ra hạng người cai trị dân không cần luật pháp, không
cần tình người. Những kẻ cai trị dân bất chấp cả tính người. Đối xử một cách rất
tàn bạo với tất cả hạng người, với mọi giới đồng bào. Những kẻ chà đạp luật
pháp. Những kẻ làm cho văn hóa lụn bại, làm cho môi trường xuống cấp, làm cho đạo
đức suy đồi. Làm ra một nền giáo dục thay vì đào tạo con người thì đào tạo ra
thần dân, làm cho khoa học kỹ thuật của đất nước lụn bại. Cả mấy chục ngàn tiến
sĩ mà không có nổi một bằng sáng chế như người ta mới thống kê năm 2013. Đa phần
tiến sĩ là những tiến sĩ rởm. Đào tạo những con người sẵn sàng làm ra những án
tử cho những công dân vô tội để mình hòng có thành tích, hoặc che chở cho những
người của mình, hoặc bảo vệ, che chở cho chế độ. Những hạng người đó đều được sản
sinh ra từ một cái lò, từ một tên giặc cầm đầu: Đảng cộng sản Việt Nam.
TQT: Mấy tháng gần đây người dân từ Bắc chí Nam đang rất
sửng sốt về 2 vụ án lẽ ra được thi hành rồi nhưng vì chưa có liều thuốc độc nên
mới hoãn lại. Hai vụ án đó đang chấn động trong dư luận xã hội. Đó là vụ án
thanh niên Nguyễn Văn Chưởng ở tỉnh Hải Dương và vụ án thanh niên Hồ Duy Hải ở
tỉnh Long An. Hai bản án mà ai cũng thấy là oan ức. Bị két án tử hình là vì bị
nhục hình tra tấn bắt nhận tội.
Linh mục nhận định sao về nhân mạng Việt Nam, con người Việt Nam, dưới chế độ cộng
sản Việt Nam?
PVL: Thưa
quí vị,
Qua 2 vụ án tử hình này cũng như nhiều vụ án oan
khác chẳng hạn như ông Nguyễn Thanh Chấn ngồi tù 10 năm rồi ông Hàn Đức Long và
nhiều người khác thì đây là điển hình cho việc coi thường sinh mạng con người.
Việt Nam từ lâu vẫn giữ án tử hình. Trên thế giới
phần lớn các nước văn minh người ta đã bỏ rồi, nhưng Việt Nam và các nước cộng
sản rất muốn giữ án tử hình. Vì chế độ này là uy hiếp con người. Chế độ cộng sản
trên khắp thế giới đã giết cả trăm triệu người rồi. Ở Việt Nam trong thời gian
gần đây dư luận phẫn nộ về 2 vụ án dành cho 2 thanh niên trẻ đó. Họ vô tội. Mặc
dầu những bằng cớ đưa ra không thể kết án được họ cũng như những chứng minh của
luật sư cho thấy họ đã bị bức cung, họ đã bị ép cung. Các tài liệu, các bút lục,
các bản cáo trạng đã bị viết một cách xuyên tạc sự thật bất chấp công lý, thậm
chí bất chấp cả luật pháp nữa.
Tình trạng của 2 thanh niên này chứng minh cho
tình trạng của nhân dân Việt Nam, tất cả những người dân Việt Nam vô tội đều có
thể một ngày nào đó trở thành như Hồ Duy Hải hoặc giống như Nguyễn Văn Chưởng.
Có thể bị đem ra như một vật tế thần để thế cho một viên chức hoặc là con cái của
viên chức Đảng cộng sản, hoặc là trở thành phương tiện gây nên thành tích cho
ngành công an, ngành tòa án, viện kiểm sát.
Cho nên chúng ta thấy những con người cộng sản
này họ bất chấp mạng sống của con người. Họ bất chấp tự do của con người, bất
chấp hạnh phúc của con người.
TQT: Nhà thơ có liệt kê ra một loạt giặc, trong đó nhà
thơ có nói là bọn giặc đó đã giết, đã ăn thịt cả đồng chí, đồng bào của mình. Vậy
phải chăng giặc đó là Đảng cộng sản - Thưa linh mục Phan Văn Lợi?
PVL: Ai
đã gây nên cái chết nhiều người cho dân tộc Việt Nam trong lịch sử. Mấy nghìn
năm dân tộc phải chống lại đô hộ Tàu và thực dân Pháp, nhưng không có thời nào
người dân Việt Nam lại chết nhiều, chết tức tưởi, chết một cách vô lý như dưới
thời cộng sản.
Dưới thời cộng sản đã có hàng triệu người Việt
Nam ở cả 2 miền chết vì cuộc chiến xâm lăng do Đảng cộng sản gây ra. Sau cuộc
chiến này lại có những cuộc chiến do cải cách ruộng đất, cuộc chiến gọi là Nhân
Văn - Giai phẩm, rồi cuộc thanh trừng trong Đảng cộng sản. Bây giờ trong thời
bình lại có những cái chết do bạo hành của công an. Người đi đường quên đội mũ
bảo hiểm cũng có thể bị đánh vỡ sọ. Người dân thường bị đưa vào đồn công an bị
tra vấn, có người bị đánh cho chết sau đó bị vu cáo cho là treo cổ tự tử. Có những
vụ án oan bị kết tội tử hình như anh Nguyễn Văn Chưởng, anh Hồ Duy Hải và nhiều
vụ án oan khác.
Cho nên dân tộc Việt Nam bị làm thịt. Làm thịt tức
là bóc lột sức lao động, bóc lột những cái quyền của con người, và cuối cùng là
bóc lột cả cái mạng sống.
Đó là chưa kể chế độ cộng sản Việt Nam chủ
trương phá thai. Mỗi gia đình chỉ có 2 con mà thôi, đứa thứ ba phải lo mà giết
đi. Cho nên số lượng thai nhi ở Việt Nam mỗi năm chết hàng triệu. Quả thực con
thú ăn thịt người dân không ai khác là Đảng cộng sản.
TQT: Trong bài viết phân biệt ta và giặc với tiêu đề
"Đâu có giặc là ta cứ đi". Đó là lấy tên của một bài hát đã có một thời
lùa hàng triệu sinh linh thanh niên Việt Nam chết thay cho ý thức hệ của chủ
nghĩa cộng sản. Hiệp định Paris năm 1973 trong đó có Định ước quốc tế đã công
nhận ở Việt Nam có nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ở phía Bắc, có Việt Nam Cộng
hòa ở phía Nam. Phải chăng hàng triệu sinh linh là thanh niên miền Bắc đi đánh
phá Việt Nam Cộng hòa đó là đi đánh giặc thưa linh mục?
PVL: Đảng
cộng sản Việt Nam luôn tự cho mình là có chính nghĩa. Đi xâm lăng nước khác thì
gọi là đi làm nhiệm vụ quốc tế như là qua Campuchia chẳng hạn, hoặc là qua bên
Lào. Còn đi đành miền Nam thì gọi là giải phóng và gọi tất cả những người trong
chế độ hợp hiến, hợp pháp Việt Nam Cộng hòa là kẻ thù cả. Sau khi chiếm được miền
Nam rồi bắt tất cả quân, cán, chính Việt Nam Cộng hòa đi ở tù. Lúc đó Phạm Văn
Đồng tuyên bố rằng "bọn chúng đã bị biến thành thú. Bây giờ chúng ta phải giam
chúng lại để cải tạo thành người". Đó là một lời tuyên bố
không thể nào tưởng tượng tất cả những ai tự vệ đánh lại sự xâm lăng của cộng sản
đều là kẻ thù cả. Cho nên cộng sản gọi người dân miền Nam chiến đấu tự vệ là giặc.
Tất cả quân, cán, chính miền Nam bảo vệ tự do, bảo vệ Tổ quốc của mình được LHQ
công nhận là giặc. Cho nên sau khi chiếm được miền Nam, cộng sản Hà Nội đã tìm
cách trả thù. Quân, cán, chính miền Nam bị nhốt tại những nơi gọi là trại cải tạo
thực chất là những nhà tù khổ sai mà thôi. Còn đối với người dân khác thì tìm
cách tước đoạt nhà cửa, nơi sản xuất của họ. Đẩy người dân thành thị đến những
vùng kinh tế mới nơi rừng thiêng, nước độc. Bóc lột, bần cùng hóa người dân miền
Nam. Những nhà trí thức mang đi cải tạo gọi là tẩy não. Bao nhiêu tác phẩm của
các nhà văn ở miền Nam, thậm chí cả những tác phẩm lịch sử, tác phẩm văn hóa cộng
sản đã mở ra một chiến dịch thủ tiêu giống như Tần Thủy Hoàng đã đốt sách vậy.
Sau đó lại giam giữ họ, gán cho họ là những tên biệt kích văn hóa. Do một cái
tâm trạng coi tất cả đều là giặc.
Thực ra chỉ có một loại giặc thôi. Đó là những kẻ
đã đầy đọa dân tộc Việt Nam, đã đem vào Việt Nam cái chủ thuyết phi nhân, vô thần.
Cái chủ thuyết cộng sản.
Giặc chính là những kẻ đã đưa vào Việt Nam một
cái chế độ tàn ác, bất nhân. Cái chế độ bất lực, bất công. Đó là chế độ cộng sản.
Giặc chính là những người mang danh đảng viên cộng
sản đã chà đạp tình đồng bào không hề thương tiếc. Họ không hề có ý thức về
tình con người. Họ không hề tôn trọng long nhân ái
TQT: Vậy chúng ta phải làm gì để góp phần tiêu diệt bọn
giặc đó để đất nước chúng ta vượt qua mọi đau thương để trở thành một đất nước
đúng như nhân dân Việt Nam mong muốn - Thưa linh mục.
PVL: Bây
giờ chỉ có một cách thôi. Đó là toàn dân Việt Nam ta phải đứng dậy. Tất cả mọi
dân Việt Nam yêu nước phải ý thức được tình trạng của đất nước. Phải thấy cho
được bộ mặt thật của chế độ, của chủ nghĩa và của Đảng cộng sản. Và phải có đủ
lòng can đảm và sự đoàn kết để cùng nhau đứng lên.
Chúng ta phải bắt chước các dân tộc ở bên Đông
Âu từ năm 1989 đến năm 1991, họ đã quét sạch tất cả thanh trì cộng sản tại Nga
và Đông Âu để từ đó dành lại tự do cho mình. Khôi phục lại những giá trị của đất
nước, của dân tộc.
Bây giờ ở Việt Nam cũng phải vậy. Tất cả người
dân, các giới đồng bào đứng dậy dưới sự hướng dẫn, sự tác động của những người
đấu tranh dân chủ, của các tổ chức xã hội.
Chúng ta phải làm tát cả những công việc đó để cứu
đất nước chúng ta khỏi hai kẻ thù:
Một là kẻ thù ở trong nước đó là Đảng công sản;
Hai là kẻ thù ở ngoài nước đó là Đảng Tàu cộng
đang lăm le nuốt chửng đất nước của chúng ta với sự đồng lõa của Đảng cộng sản
Việt Nam.
Để tiêu diệt chủ nghĩa cộng sản đang tàn hại tân
trí, để giải thể chủ nghĩa cộng sản đang tàn hại xã hội và tống cổ Đảng cộng sản
Việt Nam ra khỏi quyền lực, đang dưa đất nước vào ngõ cụt, vào những suy thoái
và những khủng hoảng trầm trọng, đang đẩy đất nước vào nguy cơ bị xóa trên bản
đồ và lịch sử.
TQT: Xin chân thành cảm ơn linh mục Phan Văn Lợi.
PVL: Cảm
ơn anh và cảm ơn quý vị đã lắng nghe.
Quyền Công
Dân, Quyền Con Người ở Việt Nam chỉ là bánh vẽ
Nhà báo Trần Quang Thành: Kính chào Linh mục Phan Văn Lợi ạ!
Linh mục Phê-rô Phan Văn Lợi: Vâng, xin kính chào anh Trần Quang Thành và quí vị
thính giả đang lắng nghe chương trình
TQT: Thưa LM Phan Văn Lợi,
Hiến pháp của nhà nước cộng sản Việt Nam kể từ Hiến pháp năm 1946 đến Hiến pháp
2013 đều ghi rất rõ những quyền và nghĩa vụ công dân. Nhưng trên thực tế nhiều
người nói rằng những quyền đó chỉ trên giấy tờ. Trong thực tế các quyền đó
không được tôn trọng. LM Phạn Văn Lợi bình luận sao vấn đề này ạ?
PVL: Kính
thưa quí vị,
Trong hiến pháp của nhà nước cộng sản Việt Nam
đã ghi rõ các quyền công dân cũng như quyền con người. Họ cũng đã ký vào 2 công
ước quốc tế về các quyền dân sự chính trị, kinh tế, văn hóa và xã hội.
Theo thống kê của những nhà nghiên cứu có 26 quyền,
trong đó có 8 quyền về thân thể, 6 quyền về an cư, 8 quyền về lạc nghiệp và 4
quyền về tự do, dân chủ. Nhưng trong thực tế tại Việt Nam dưới chế độ cộng sản
các quyền đó hoặc bị hạn chế, hoặc bị xuyên tạc bởi nhà cầm quyền, hoặc bị cấm
cản. Điều đó dễ hiểu. Bởi vì trong một chế độ độc tài toàn trị. Trong một chế độ
mà nhà cầm quyền cộng sản tìm mọi cách để mà giữ được quyền lực của mình hầu có
thể hưởng thụ được mọi quyền lợi. Cho nên họ viết ra những quyền đó trong Hiến
pháp, cũng như họ công nhận những điều đó khi họ ký vào các văn bản quốc tế.
Nhưng sau đó những văn bản dưới luật thì họ lại dần dần triệt tiêu tất cả.
Ví dụ trong hiến pháp họ nói rằng có quyền tự do
tín ngưỡng và tôn giáo. Nhưng mà rồi Pháp lệnh 2004 và Nghị định 2012 đã tiêu
diệt hoàn toàn quyền tự do tôn giáo. Họ nói rằng người dân có quyền tự do ngôn
luận, tự do phát biểu. Nhưng mà chính Luật Báo chí và các điều luật khác trong
bộ Luật Hình sự như điều 79, 88, 258 đã ngăn cản hoàn toàn điều tự do này. Họ
nói rằng người dân được quyền sinh sống, được quyền làm ăn. Nhưng trong Hiến
pháp họ đã tước bỏ quyền sở hữu tài sản của người dân. Rồi sau đó bộ Luật Đất
đai đã làm người dân trở thành người đi thuê đất của nhà nước mà thôi, tức là
thuê đất của Đảng cộng sản.
Trong thực tế tất cả 26 quyền đó đã bị đàn áp hoặc
là tinh vi, hoặc là lộ liễu dùng bạo lực. Nghĩa là mỗi khi người dân đứng lên
đòi quyền con người hoặc quyền công dân thì họ phải đối mặt với sự sách nhiễu,
với sự hăm dọa, với sự bỏ tù, thậm chí cả những thủ đoạn thâm độc hơn. Cho nên ở
Việt Nam không bao giờ các quyền đó được thực thi trong thực tế cũng như bị gạt
bỏ trong các văn bản của nền tư pháp Việt Nam, nền lập pháp Việt Nam.
TQT: Hiến pháp năm 1946 đưa đến sự ra đời của chính phủ
Việt Nam Dân chủ Cộng hòa do ông Hồ Chí Minh đứng đầu. Nhưng ngày từ ngày đầu
dường như bản Hiến pháp đó đã bị chà đạp. Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa kể
từ khi thành lập đến khi kết thúc giai đoạn lịch sử của nó vào năm 1975, hầu
như những điều ghi trong Hiến pháp 1946 cũng không được thực hiện. Linh mục
nghĩ sao về vấn đề này ạ?
PVL: Thưa
quí vị,
Bản hiến pháp này rất nhiều người, nhất là người
của chế độ khen nó. Coi như là bản hiến pháp đầu tiên và có tính chất dân chủ.
Họ nói là bản hiến pháp này đã được soạn thảo bởi rất nhiều người bên cạnh ông
Hồ Chí Minh. Lúc đó có nhiều đảng phái nữa. Cho nên nó mang tính cách dân chủ,
nhưng tiếc nó bị thay thế qua sớm. Nhưng mà những nhà nghiên cứu thật sự họ thấy
bản hiến pháp này rất là bất toàn. Bản hiến pháp này rất là thiếu sót như luật
sư Trần Thanh Hiệp, người đang đứng đầu một tổ chức bảo vệ nhân quyền ở Pháp đã
nói rằng đây là một bản văn bất hợp pháp vì không được ban hành một cách hợp
pháp. Nó là một bản văn có giá trị chính trị, dân chủ bánh vẽ. Người ta thấy
trong hiến pháp này nhiều điều rất nguy hiểm. Ví dụ ba quyền hạn quá lớn lao
cho Chủ tịch nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa nào là thay mặt cho nhà nước, nào
là giữ quyền chỉ huy quân đội trong toàn quốc, chỉ định các chức tước, thống
soái trong lục quân, hải quân, không quân. Ký sắc lệnh bổ nhiệm Thủ tướng, nhân
viên nội các, nhân viên các cấp của các cơ quan chính phủ. Đến điều 50 Chủ tịch
nước không phải chỉ có trách nhiệm loại trừ trách nhiệm trừ khi phạm tội phản
quốc. Điều này đặt Chủ tịch lên trên cả hiên pháp và luật pháp quốc gia. Cho
nên bản hiến pháp này nó đã đặt nền tảng cho nên thống trị độc tài của ông Hồ
Chí Minh và Đảng Cộng sản. Nhiều nhà phân tích khác cũng nói trong hiến pháp
1946 không có con người, không có tính cách bảo chứng, không có tự do đích thực,
không có sự liên đới hỗ tương. Cho dù thời đó người ta cho đây là bản hiến pháp
có một số giá trị nhưng nó cũng chả thực thi được, sau đó nó đã bị thay bằng
nhiều hiến pháp khác càng lúc càng khẳng định quyền thống trị tuyệt đối của Đảng
Cộng sản kể từ bản hiến pháp 1959, 1980, 1992 và hiến pháp gần đây là hiến pháp
2013.
TQT: Có một số người nói rằng Hiến pháp năm 1946 là hiến
pháp của ta. Trong một bài viết phân biệt giữa ta và giặc có người nói Ta là những
ai đi theo hiến pháp 1946 và đi theo chính phủ Việt Nam Dân chủ Công hòa. Linh
mục nghĩ sao về sự đánh giá này của họ?
PVL: Kính
thưa quí vị,
Nói ta là những người đi theo chính phủ Việt Nam
Dân chủ Cộng hòa, tức là những người đã chấp nhận chế độ cộng sản. Và là những
người cho rằng bản hiến pháp năm 1946 là có giá trị thật sự. Là có giá trị như
các bản hiến pháp dân chủ trên khắp thế giới. Đó là một cái lối ngụy biện mà
thôi.
Ta ở đây phải là toàn dân Việt Nam bất kể là ai.
Ta ở đây là tất cả những con người sống trên dãi đất hình chữ S mong muốn tự
do, dân chủ. Đặc biệt những ai đã từng bị bức hại vì chế độ độc tài cộng sản,
vì sự phi nhân toàn trị của Đảng Cộng sản Việt Nam. Nói cho đúng ta là toàn thể
dân tộc Việt Nam đang muốn sống với giá trị dân chủ, giá trị tự do của toàn thế
giới. Những ai không chấp nhận độc tài, độc đảng; không chấp nhận bất cứ thể chế
nào đàn áp con người, tước đoạt các quyền chính đáng của con người. Đó mới là
Ta thật sự. Đó mới là chúng ta. Là dân tộc Việt Nam. Một dân tộc luôn luôn đấu
tranh giành độc lập cho đất nước, cho tự do chính bản thân mình, cho ngàn năm đối
diện với giặc Tàu, giặc Pháp.
TQT: Phải chăng hiên pháp của nhà nước cộng sản nó chỉ
là một bản Đảng pháp và đảng viên chính là công dân của cái đảng pháp đó chứ
còn người dân đâu có được quyền là công dân như họ qui định thưa linh mục?
PVL: Thưa quí vị,
Nếu chúng ta nhìn vào bản hiến pháp mới nhất năm
2013 do Quốc hội của cộng sản phê chuẫn - một quốc hội mà 90% là đảng viên và
10% là cảm tình viên của Đảng. Họ đã nhắm mắt, họ đã bất chấp những góp ý của
toàn dân trong năm 2012, 2013 để rồi họ phê chuẩn bản hiến pháp đó thoát thai từ
Cương lĩnh của Đảng cộng sản. Cho nên người ta gọi đó là Đảng pháp, không phải
là Hiến pháp. Hiến pháp đó chỉ bảo vệ quyền lực của Đảng cộng sản, bảo vệ những
người trung thành với Đảng cộng sản. Những người đang lợi dụng Đảng cộng sản để
làm giàu trên xương máu của dân tộc và đang dùng quyền lực để bọc lột tất cả
người dân ở tại Việt Nam.
Chúng ta biết răng bản hiến pháp của cộng sản
năm 2013 cũng như các bản hiến pháp trước đều dành ưu quyền và độc quyền cho Đảng
cộng sản. Họ cố dành độc quyền về chính trị, về cai trị cho Đảng cộng sản. Độc
quyền về sở hữu đất đai, tài sản, tài nguyên của đất nước. Độc quyền về các lực
lượng vũ trang tức là công an, quân đội. Rồi ưu quyền cho Đảng cộng sản về văn
hóa là được truyền bá chủ nghĩa Mác-Lenin duy vật, vô thần, phi nhân. Rồi ưu
quyền về kinh tế cho rằng các công ty quốc doanh, những tập đoàn nhà nước là lực
lượng chủ đạo trong nền kinh tế đó. Tất cả ưu quyền và độc quyền đó chỉ phục vụ
cho Đảng, cộng sản. Còn người dân thì không có gì cả. Mặc đầu có nguyên cả một
chương trong hiến pháp nói về quyền công dân và nghĩa vụ. Nhưng mà người ta thấy
hai vấn đề này đan xen vào nhau. Hầu như nghĩa vụ là khống chế công dân.
Nói tóm lại chúng ta thấy tất cả các bản văn của
nhà nước cộng sản Việt Nam chỉ là để phục vụ cho Đảng cộng sản chứ không phục vụ
cho con ngươi, cho người công dân ở tại Việt Nam.
TQT: Thưa LM Phan Văn Lợi,
Trong hiến pháp của nhà nước cộng sản Việt Nam năm 1946 ghi rất rõ quyền sở hữu,
quyền tư hữu của người dân Việt Nam. Công nhận mọi quyền của công dân Việt Nam.
Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa là người thực thi bản hiến pháp đó.
Nhưng suốt từ năm 1946 đến năm 1959 đã bị xuyên tạc như thế nào, đã thực thi ra
sao để gây nên những tội ác lớn như cải cách ruộng đất trong những năm 50 rồi đến
việc cướp tài sản của những nhà tư sản trong cuộc cải tạo công thương nghiệp tư
bản tư doanh năm 1958.
Linh mục bình luận sao về những tội ác này?
PVL: Thưa
quí vị,
Mặc dầu hiến pháp năm 1946 của cộng sản nó có
ghi rõ quyền tư hữu.
Tranh thủ quần chúng, người cộng sản luôn luôn
nêu cao khẩu hiệu "Người cày có ruộng", chính vì vậy nên họ đã lừa gạt,
đã thu hút được sự ủng hộ của nông dân. Nhưng khi họ bắt đầu có quyền lực, đầu
tiên là ở một vài nơi và sau là cả miền Bắc họ đã thực thi cuộc cải cách ruộng
đất.
Cuộc cải cách ruộng đất do họ tiến hành không phải
là sự phân chia lại cho đồng đều ruộng đất mà là thâu tóm lại tất cả nguồn đất
đai vào tay của Đảng. Cuộc cải cách ruộng đất đó đã làm đổ máu biết bao người
vô tội, nhất là những nông gia giỏi của Việt Nam chỉ cần có một vài mẫu ruộng
thôi đã bị tử hình rồi. Cộng sản sau khi lấy của người ta lại giết người ta nữa.
Không chỉ giết họ, mà sau đó còn giết gián tiếp thân nhân của họ nữa. Trong cuộc
cải cách ruộng đất chúng ta thấy số người chết lên đến khoảng nửa triệu người
Việt Nam.
Lấy được ruộng đất rồi giả đò chia cho các bần cố
nông, nhưng sau đó một thời gian ngắn Đảng cộng sản lại thu hồi lại đưa vào
trong các hợp tác xã, lấy ruộng đất, nông cụ của nông dân.
Tiếp đó là đánh tư sản. Những người đang ở thành
phố giàu có nhờ của cải của cha ông để lại hoặc do công sức của mình thì cộng sản
cũng tìm cách để đoạt cho được.
Cuộc chiến tước đoạt đất đai, tài sản này lại được
tiếp tục sau năm 1975. Chúng ta biết rằng sau năm 1975, cộng sản đã có nhiều cuộc
cải tạo công thương nghiệp. Đã cướp đoạt những công ty, xí nghiệp của người dân
miền Nam. Những người đã góp phần làm nên một Việt Nam Cộng hòa trù phú. Cộng sản
đã tàn phá nền kinh tế đó đến kiệt quệ đến nỗi gần rơi xuống vực thẳm trong
vòng 10 năm. Đến năm 1986 lúc đó mới gọi là mở cửa trở lại.
Nhưng sau khi mở cửa cho người ta được thở đôi
chút. Được tự do đôi chút về kinh tế, cộng sản lại tiếp tục cái trò cướp bóc đất
đai của người dân.
Năm 1980 đã hiến định đất đai thuộc quyền sở hữu
của nhà nước, tức là của Đảng cộng sản. Những cuộc cướp ruộng đất của người dân
để mà qui hoạch vùng xây dựng kinh tế gì đó. Rồi cướp đất của thị dân để làm
cái gọi là chính sách mở mang đô thị, làm các khu công nghiệp.
Tất cả những cái đó đã làm cho người dân điêu đứng.
Và đã tạo ra một hạng dân chưa từng có trong lịch sử, đó là hàng triệu dân oan.
Đa phần dân oan là những nông dân bị mất ruộng, mất vườn, số thì dân mất cửa, mất
nhà nữa... Họ phải lang thang sống ở đầu đường, xó chợ, vật vả, vật vờ ở các
công viên. Họ phải đi kiện từ Nam ra Bắc. Từ địa phương tới trung ương. Đi kiện
từ đời ông, đến đời cha, đời con, đời cháu mà không bao giờ được giải quyết cả.
Những con người đó giờ đây đang là sự nhức nhối
cho đất nước và có thể là một cái mầm mống cho sự nổi loạn của người dân để chống
lại một chế độ đã tước đoạt một trong các quyền cơ bản nhất là quyền tư hữu.
Chế độ này nó muốn thâu tóm hết mọi nguồn tài
nguyên đất nước vào tay chúng để:
Một là sống xa hoa, hương thụ trên nỗi đau khổ,
nhọc nhằn của người khác;
Hai là để có phương tiện bảo vệ chế độ, để trả
tiền công, trả lương cho công an, quân đội, dân phòng, côn đồ - tất cả lực lượng
đang tìm cách bảo vệ Đảng cộng sản và chế độ cộng sản.
Cho nên ở trong xã hội này người dân không còn
có phương tiện để mà sống. Đó là đất mình đang sử dụng, thậm chí là đất mình
đang ở. Tất cả người dân ở Việt Nam đều có thể bị lấy nhà, lấy cửa, lấy đất bất
cứ lúc nào bởi Đảng cộng sản Việt Nam.
TQT: Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa thực thi hiến
pháp năm 1946 đứng đầu là ông Hồ Chí Minh đã gây rất nhiều tội ác đối với dân
trong cải cách ruộng đất như Linh mục vừa nói, như trong cải tạo công thương
nghiệp tư bản tư doanh cũng như Linh mục vừa đề cập, rồi đến cuộc trấn áp phong
trào Nhân Văn - Giai phẩm năm 1954 - 1956.
Vậy phải chăng chính phủ đó là của dân, do dân và
vì dân, là phe ta - Thưa Linh mục?
PVL: Câu mà chính phủ Việt Nam là của dân, do dân và vì dân...
xin lưu ý đây là câu ăn cắp của Tổng thống Abraham Lincoln. Tổng thống Abraham
Lincoln và chính phủ Hoa Kỳ nói như vậy là được, vì đó là chính phủ hàng đầu của
nhân loại trong thời hiện đại này. Nhưng đối với cộng sản những câu nói đó chỉ
để đi đến lừa gạt quốc tế và làm cho người dân im tiếng mà thôi.
Chế độ này, nhà nước này mọi cơ chế của nó đều
là của Đảng, do Đảng và vì Đảng cả.
Bao nhiêu năm nay họ cai trị đất nước, cai trị
dân tộc họ chỉ biết bóc lột người dân. Họ coi người dân như là con đẻ để mà dạy
dỗ, để mà buộc phải vâng lời. Ai mà nói khác đi, nói ngược lại thì bị ở tù. Họ
coi mọi người dân như con ở để mà sai khiến, để mà bóc lột sức lao động. Coi
người dân là con tin để mà mặc cả, để mà đem bán cho ngoại quốc hoặc là để trao
đổi với các chính phủ dân chủ khi bị áp lực về kinh tế, về chính trị, về nhân
quyền.
Cho nên người dân trong nước luôn luôn trở thành
nô lệ, thành thần dân chứ không bao giờ trở thành công dân đúng nghĩa đen của
nhân loại văn minh cả. Đảng này đã tự cho mình làm chủ đất nước và muốn làm chủ
mãi mãi. Trước đây họ có một cái khẩu hiệu là "Đảng lãnh đạo, nhà nước quản lý, dân làm chủ".
Nhưng người ta sửa lại câu này là "Đảng lãnh đạo nhà nước, quản lý nhân
dân, làm chủ". Đó là bộ mặt thực của Đảng cộng sản Việt Nam. Đó là một sự
bi thương cho cả đất nước, một sự khốn nạn cho cả dân tộc Việt Nam ta.
TQT: Có một nhà thơ thống kê rất công phu hàng chục loại
giặc ở Việt Nam. Nhưng mà ai để ra loại giặc đó thì chưa thấy nhà thơ này nêu
lên. Theo linh mục ai để ra hàng chục tên giặc đó để nhân dân ta đi vào thảm họa
như ngày nay, thưa linh mục?
PVL: Nhà
thơ đó nói giặc đó là những kẻ bóc lột người dân. Đánh đập người dân. Nói mà
không giữ lời. Phá hoại văn hóa của dân tộc, phá hoại giá trị tinh thần của đất
nước hoặc làm cho đất nước đang phải lâm nguy trước Tàu cộng.
Những loại giặc đó đều đẻ ra từ một loài giặc tổ
mà thôi. Đều từ một tên đầu sỏ đó là chủ nghĩa cộng sản, là chế độ cộng sản, là
Đảng cộng sản Việt Nam. Ba thực thể đó thực ra chỉ là một mà thôi. Bởi vì chính
Đảng cộng sản đã đưa chủ nghĩa cộng sản vào đất nước và áp dụng chủ nghĩa cộng
sản trên đất nước. Từ đó sinh ra hạng người cai trị dân không cần luật pháp, không
cần tình người. Những kẻ cai trị dân bất chấp cả tính người. Đối xử một cách rất
tàn bạo với tất cả hạng người, với mọi giới đồng bào. Những kẻ chà đạp luật
pháp. Những kẻ làm cho văn hóa lụn bại, làm cho môi trường xuống cấp, làm cho đạo
đức suy đồi. Làm ra một nền giáo dục thay vì đào tạo con người thì đào tạo ra
thần dân, làm cho khoa học kỹ thuật của đất nước lụn bại. Cả mấy chục ngàn tiến
sĩ mà không có nổi một bằng sáng chế như người ta mới thống kê năm 2013. Đa phần
tiến sĩ là những tiến sĩ rởm. Đào tạo những con người sẵn sàng làm ra những án
tử cho những công dân vô tội để mình hòng có thành tích, hoặc che chở cho những
người của mình, hoặc bảo vệ, che chở cho chế độ. Những hạng người đó đều được sản
sinh ra từ một cái lò, từ một tên giặc cầm đầu: Đảng cộng sản Việt Nam.
TQT: Mấy tháng gần đây người dân từ Bắc chí Nam đang rất
sửng sốt về 2 vụ án lẽ ra được thi hành rồi nhưng vì chưa có liều thuốc độc nên
mới hoãn lại. Hai vụ án đó đang chấn động trong dư luận xã hội. Đó là vụ án
thanh niên Nguyễn Văn Chưởng ở tỉnh Hải Dương và vụ án thanh niên Hồ Duy Hải ở
tỉnh Long An. Hai bản án mà ai cũng thấy là oan ức. Bị két án tử hình là vì bị
nhục hình tra tấn bắt nhận tội.
Linh mục nhận định sao về nhân mạng Việt Nam, con người Việt Nam, dưới chế độ cộng
sản Việt Nam?
PVL: Thưa
quí vị,
Qua 2 vụ án tử hình này cũng như nhiều vụ án oan
khác chẳng hạn như ông Nguyễn Thanh Chấn ngồi tù 10 năm rồi ông Hàn Đức Long và
nhiều người khác thì đây là điển hình cho việc coi thường sinh mạng con người.
Việt Nam từ lâu vẫn giữ án tử hình. Trên thế giới
phần lớn các nước văn minh người ta đã bỏ rồi, nhưng Việt Nam và các nước cộng
sản rất muốn giữ án tử hình. Vì chế độ này là uy hiếp con người. Chế độ cộng sản
trên khắp thế giới đã giết cả trăm triệu người rồi. Ở Việt Nam trong thời gian
gần đây dư luận phẫn nộ về 2 vụ án dành cho 2 thanh niên trẻ đó. Họ vô tội. Mặc
dầu những bằng cớ đưa ra không thể kết án được họ cũng như những chứng minh của
luật sư cho thấy họ đã bị bức cung, họ đã bị ép cung. Các tài liệu, các bút lục,
các bản cáo trạng đã bị viết một cách xuyên tạc sự thật bất chấp công lý, thậm
chí bất chấp cả luật pháp nữa.
Tình trạng của 2 thanh niên này chứng minh cho
tình trạng của nhân dân Việt Nam, tất cả những người dân Việt Nam vô tội đều có
thể một ngày nào đó trở thành như Hồ Duy Hải hoặc giống như Nguyễn Văn Chưởng.
Có thể bị đem ra như một vật tế thần để thế cho một viên chức hoặc là con cái của
viên chức Đảng cộng sản, hoặc là trở thành phương tiện gây nên thành tích cho
ngành công an, ngành tòa án, viện kiểm sát.
Cho nên chúng ta thấy những con người cộng sản
này họ bất chấp mạng sống của con người. Họ bất chấp tự do của con người, bất
chấp hạnh phúc của con người.
TQT: Nhà thơ có liệt kê ra một loạt giặc, trong đó nhà
thơ có nói là bọn giặc đó đã giết, đã ăn thịt cả đồng chí, đồng bào của mình. Vậy
phải chăng giặc đó là Đảng cộng sản - Thưa linh mục Phan Văn Lợi?
PVL: Ai
đã gây nên cái chết nhiều người cho dân tộc Việt Nam trong lịch sử. Mấy nghìn
năm dân tộc phải chống lại đô hộ Tàu và thực dân Pháp, nhưng không có thời nào
người dân Việt Nam lại chết nhiều, chết tức tưởi, chết một cách vô lý như dưới
thời cộng sản.
Dưới thời cộng sản đã có hàng triệu người Việt
Nam ở cả 2 miền chết vì cuộc chiến xâm lăng do Đảng cộng sản gây ra. Sau cuộc
chiến này lại có những cuộc chiến do cải cách ruộng đất, cuộc chiến gọi là Nhân
Văn - Giai phẩm, rồi cuộc thanh trừng trong Đảng cộng sản. Bây giờ trong thời
bình lại có những cái chết do bạo hành của công an. Người đi đường quên đội mũ
bảo hiểm cũng có thể bị đánh vỡ sọ. Người dân thường bị đưa vào đồn công an bị
tra vấn, có người bị đánh cho chết sau đó bị vu cáo cho là treo cổ tự tử. Có những
vụ án oan bị kết tội tử hình như anh Nguyễn Văn Chưởng, anh Hồ Duy Hải và nhiều
vụ án oan khác.
Cho nên dân tộc Việt Nam bị làm thịt. Làm thịt tức
là bóc lột sức lao động, bóc lột những cái quyền của con người, và cuối cùng là
bóc lột cả cái mạng sống.
Đó là chưa kể chế độ cộng sản Việt Nam chủ
trương phá thai. Mỗi gia đình chỉ có 2 con mà thôi, đứa thứ ba phải lo mà giết
đi. Cho nên số lượng thai nhi ở Việt Nam mỗi năm chết hàng triệu. Quả thực con
thú ăn thịt người dân không ai khác là Đảng cộng sản.
TQT: Trong bài viết phân biệt ta và giặc với tiêu đề
"Đâu có giặc là ta cứ đi". Đó là lấy tên của một bài hát đã có một thời
lùa hàng triệu sinh linh thanh niên Việt Nam chết thay cho ý thức hệ của chủ
nghĩa cộng sản. Hiệp định Paris năm 1973 trong đó có Định ước quốc tế đã công
nhận ở Việt Nam có nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ở phía Bắc, có Việt Nam Cộng
hòa ở phía Nam. Phải chăng hàng triệu sinh linh là thanh niên miền Bắc đi đánh
phá Việt Nam Cộng hòa đó là đi đánh giặc thưa linh mục?
PVL: Đảng
cộng sản Việt Nam luôn tự cho mình là có chính nghĩa. Đi xâm lăng nước khác thì
gọi là đi làm nhiệm vụ quốc tế như là qua Campuchia chẳng hạn, hoặc là qua bên
Lào. Còn đi đành miền Nam thì gọi là giải phóng và gọi tất cả những người trong
chế độ hợp hiến, hợp pháp Việt Nam Cộng hòa là kẻ thù cả. Sau khi chiếm được miền
Nam rồi bắt tất cả quân, cán, chính Việt Nam Cộng hòa đi ở tù. Lúc đó Phạm Văn
Đồng tuyên bố rằng "bọn chúng đã bị biến thành thú. Bây giờ chúng ta phải giam
chúng lại để cải tạo thành người". Đó là một lời tuyên bố
không thể nào tưởng tượng tất cả những ai tự vệ đánh lại sự xâm lăng của cộng sản
đều là kẻ thù cả. Cho nên cộng sản gọi người dân miền Nam chiến đấu tự vệ là giặc.
Tất cả quân, cán, chính miền Nam bảo vệ tự do, bảo vệ Tổ quốc của mình được LHQ
công nhận là giặc. Cho nên sau khi chiếm được miền Nam, cộng sản Hà Nội đã tìm
cách trả thù. Quân, cán, chính miền Nam bị nhốt tại những nơi gọi là trại cải tạo
thực chất là những nhà tù khổ sai mà thôi. Còn đối với người dân khác thì tìm
cách tước đoạt nhà cửa, nơi sản xuất của họ. Đẩy người dân thành thị đến những
vùng kinh tế mới nơi rừng thiêng, nước độc. Bóc lột, bần cùng hóa người dân miền
Nam. Những nhà trí thức mang đi cải tạo gọi là tẩy não. Bao nhiêu tác phẩm của
các nhà văn ở miền Nam, thậm chí cả những tác phẩm lịch sử, tác phẩm văn hóa cộng
sản đã mở ra một chiến dịch thủ tiêu giống như Tần Thủy Hoàng đã đốt sách vậy.
Sau đó lại giam giữ họ, gán cho họ là những tên biệt kích văn hóa. Do một cái
tâm trạng coi tất cả đều là giặc.
Thực ra chỉ có một loại giặc thôi. Đó là những kẻ
đã đầy đọa dân tộc Việt Nam, đã đem vào Việt Nam cái chủ thuyết phi nhân, vô thần.
Cái chủ thuyết cộng sản.
Giặc chính là những kẻ đã đưa vào Việt Nam một
cái chế độ tàn ác, bất nhân. Cái chế độ bất lực, bất công. Đó là chế độ cộng sản.
Giặc chính là những người mang danh đảng viên cộng
sản đã chà đạp tình đồng bào không hề thương tiếc. Họ không hề có ý thức về
tình con người. Họ không hề tôn trọng long nhân ái
TQT: Vậy chúng ta phải làm gì để góp phần tiêu diệt bọn
giặc đó để đất nước chúng ta vượt qua mọi đau thương để trở thành một đất nước
đúng như nhân dân Việt Nam mong muốn - Thưa linh mục.
PVL: Bây
giờ chỉ có một cách thôi. Đó là toàn dân Việt Nam ta phải đứng dậy. Tất cả mọi
dân Việt Nam yêu nước phải ý thức được tình trạng của đất nước. Phải thấy cho
được bộ mặt thật của chế độ, của chủ nghĩa và của Đảng cộng sản. Và phải có đủ
lòng can đảm và sự đoàn kết để cùng nhau đứng lên.
Chúng ta phải bắt chước các dân tộc ở bên Đông
Âu từ năm 1989 đến năm 1991, họ đã quét sạch tất cả thanh trì cộng sản tại Nga
và Đông Âu để từ đó dành lại tự do cho mình. Khôi phục lại những giá trị của đất
nước, của dân tộc.
Bây giờ ở Việt Nam cũng phải vậy. Tất cả người
dân, các giới đồng bào đứng dậy dưới sự hướng dẫn, sự tác động của những người
đấu tranh dân chủ, của các tổ chức xã hội.
Chúng ta phải làm tát cả những công việc đó để cứu
đất nước chúng ta khỏi hai kẻ thù:
Một là kẻ thù ở trong nước đó là Đảng công sản;
Hai là kẻ thù ở ngoài nước đó là Đảng Tàu cộng
đang lăm le nuốt chửng đất nước của chúng ta với sự đồng lõa của Đảng cộng sản
Việt Nam.
Để tiêu diệt chủ nghĩa cộng sản đang tàn hại tân
trí, để giải thể chủ nghĩa cộng sản đang tàn hại xã hội và tống cổ Đảng cộng sản
Việt Nam ra khỏi quyền lực, đang dưa đất nước vào ngõ cụt, vào những suy thoái
và những khủng hoảng trầm trọng, đang đẩy đất nước vào nguy cơ bị xóa trên bản
đồ và lịch sử.
TQT: Xin chân thành cảm ơn linh mục Phan Văn Lợi.
PVL: Cảm
ơn anh và cảm ơn quý vị đã lắng nghe.