Bùi Tín
Chiến cuộc
hơn 30 năm trên đất nước Việt Nam đã được nhận định, tranh luận, mổ xẻ trong một
thời gian dài, đến nay những ý kiến trái ngược nhau vẫn còn tồn tại dai dẳng.
Một bên cho đó là “sự nghiệp chống ngoại xâm vẻ vang của dân tộc VN”, một dân tộc anh hùng đã đánh bại phát xít Nhật, thực dân Pháp, đế quốc Mỹ thuộc ba lục địa Á, Âu, Mỹ, đánh bại hoàn toàn «ngụy quân và ngụy quyền Sài Gòn, tay sai đế quốc Mỹ», thống nhất đất nước, mở ra kỷ nguyên «xã hội chủ nghĩa cho cả nước». Công đầu thuộc về «Đảng CSVN quang vinh». Do đó ngày 30/4/1975 là ngày «lịch sử oai hùng» của dân tộc. Năm nay kỷ niệm 40 năm ngày «chiến thắng vẻ vang» đó, Bộ Chính trị đảng CS quyết định tổ chức kỷ niệm long trọng trong cả nước, đặc biệt là ở các thành phố lớn: Hà Nội, Sài Gòn, Huế, Hải Phòng, Cần Thơ…có mit-tinh, duyệt binh, bắn pháo hoa, mở hội liên hoan quần chúng.
Ngược lại, một bộ phận không ít
người Việt coi đây là ngày «quốc hận».
Suốt 40 năm nay, tôi đã suy nghĩ,
tìm hiểu, đắn đo, đọc không biết bao nhiêu tài liệu, tranh luận với hàng trăm bạn
bè trong và ngoài nước, với gần một trăm nhà báo nước ngoài - Pháp, Mỹ, Anh, Đức,
Nhật Bản,Trung Quốc - để rồi cố gắng độc lập suy nghĩ bằng đầu óc tỉnh táo của
chính mình, không theo đuôi số đông, không dựa dẫm, lập dị, chỉ lấy sự thật và
lẽ phải làm mục tiêu.
Từ đó tôi hoàn toàn tự tin để kết
luận trong dịp này là trong 70 năm qua Đảng CSVN đã liên tiếp phạm hết sai lầm
này đến sai lầm khác:
- đã chọn sai lầm học thuyết
chính trị Mác – Lênin và chế độ toàn trị độc đảng cực kỳ tệ hại,
- đã phạm tôị ác chồng chất trong
việc chủ trương bạo lực vũ trang, chủ động gây nên cuộc nội chiến huynh đệ tương tàn
với hàng mấy triệu sinh mạng nhân dân, chủ yếu là thanh niên ưu tú thuộc cả 2
bên chiến tuyến,
- đã tàn phá vô kể sức lao động
và của cải xã hội trong thời gian dài, trong các cuộc cải cách ruộng đất ở miền Bắc, cải tạo
công thương nghiệp trong cả nước, đã
vi phạm những hiệp định đã long
trọng ký kết tại các Hội nghị Geneve năm 1954 và Hội nghị Paris năm 1973, đặc
biệt là các điều khoản về «tôn trọng quyền tự quyết của nhân dân miền Nam Việt
Nam», «không đe dọa dùng vũ lực và không dùng vũ lực», «thực hiện hòa hợp và
hòa giải dân tộc», «không trả thù những người đã hợp tác với đối phương».
- đã đày đọa, trả thù hàng
chục vạn viên chức và sỹ quan VN Cộng hòa trong hệ thống nhà tù mang nhãn hiệu
«các lớp học cải tạo» để đánh lừa dư luận thế giói..
Có thể nói trên đây là những tội
ác hiển nhiên có suy tính theo hệ thống, không thể chối cãi của đảng CSVN, của
Ban Chấp hành Trung ương, của Bộ Chính trị, bằng chứng là các nghị quyết của
Trung ương và Bộ Chính trị, đặc biệt là Nghị quyết Trung ương 15 khóa II đầu
năm 1959 chủ trương đồng khởi và khởi nghĩa ở miền Nam, xây dựng đường mòn Hồ
Chí Minh từ Bắc vào Nam qua đất Lào và Campuchia, rồi Nghị quyết Trung ương 9
khóa III cuối năm 1963 chủ trương tăng cường chi viện quân sự quy mô của miền Bắc
cho miền Nam, các quyết định về chiến lược của Bộ Chính trị năm 1974 và đầu năm
1975 dốc toàn bộ lực lượng để giải phóng miền Nam trong chiến dịch Hồ Chí Minh.
Các văn kiện trên chứng tỏ Bộ
Chính trị đảng CSVN đã sớm xé bỏ triệt để các Hiệp định Geneve và Paris, công
khai vi phạm sự cam kết và phản bội chữ ký của chính mình, chà đạp thô bạo «quyền
tự quyết của nhân dân miền Nam VN được tự do lựa chọn chế độ của mình», 2 lần
gây nên thảm họa di cư quy mô lớn năm 1954-1955 từ Bắc vào Nam và thảm kịch
thuyền nhân từ 1975 đến 1980, với biết bao sinh mạng bị biển cả cuốn đi, bộ máy
công an còn thu cơ man nào là vàng của hàng triệu người vượt biên.
Tất cả những điều kể trên là tội
ác đối với toàn dân tộc, đặc biệt là đối với nhân dân miền Nam Việt Nam đã bị
thôn tính bằng vũ lực công khai, phi pháp, trắng trợn, cũng là tội ác chống
nhân loại, vi phạm Hiến chương của Liên Hiệp Quốc chủ trương quyền Tự quyết của
các dân tộc là bất khả xâm phạm. Do đó ngày 30/4 có thể gọi là ngày Đen Tối ,
ngày Tội Ác, từ đó cũng là ngày Ô Nhục của Đảng CSVN.
Nếu như nhân dân Việt Nam được sống
dưới một chế độ pháp quyền đầy đủ thì Bộ Chính trị đảng CSVN tự nhận là cơ quan
lãnh đạo thường xuyên, liên tục và toàn diện đất nước phải bị đưa ra vành móng
ngựa của Tòa án Nhân dân và của Tòa án Quốc tế về những Tội ác chồng chất trên
đây.
Nhân dân Việt Nam vào thời điểm
hiện tại số đông không còn ngu ngơ để đảng CS lừa dối bằng những thủ đoạn gian
manh như Mặt trận Tổ Quốc (do chính đảng CS dựng lên), Mặt trận Dân tộc Giải
phóng và Chính phủ Cách mạng lâm thời (cũng do đảng CS tổ chức), tự giải tán đảng
CS Đông dương tháng 11/1945 (thật ra chỉ là rút vào bí mật), đổi tên đảng Lao động
VN từ 1952 đến 1976 (vẫn là bản chất Cộng sản, luôn theo lệnh từ Moscow), đế quốc
Mỹ xâm lược (là một kiểu vu khống), ngụy quân ngụy quyền (cũng là vu cáo bỉ ổi
vì chính CS mới tự nguyện làm ngụy quân ngụy quyền cho CS Quốc tế). Họ cho trên
đây là những nét sáng tạo cao tay, thật ra là trò bịp rẻ tiền.
Trống kèn ầm ỹ, pháo hoa khắp
nơi, duyệt binh hoành tráng chỉ còn là màn khói mỏng che đậy những sai lầm và tội
ác chồng chất cùng những bất công kinh khủng mà xã hội không còn có thể chịu đựng
nổi.
Đến nay mọi sự sai lầm, giả dối,
lừa lọc, mỵ dân của các khóa Bộ Chính trị đều đã và đang phá sản, nhiều đảng
viên CS có công tâm, trọng danh dự đã lên tiếng đòi đảng phải từ bỏ cái tên CS
tội lỗi, thực hiện chế độ đa nguyên để có kiểm tra, tranh đua, thay thế cùng với
các đảng khác trên cơ sở bình đẳng, tạ tội với toàn dân. Nếu Bộ Chính trị vẫn cứ
chủ quan ngang ngược, họ sẽ vấp phải sự phẫn nộ của toàn dân được thế giới dân
chủ hỗ trợ, họ sẽ ngày càng bị cô lập, và họ sẽ không trách khỏi là những kẻ phạm
tội ác bị toàn dân hỏi tội trước vành móng ngựa của luật pháp công minh.
Hồ sơ tội phạm đã đầy đủ đến thừa
thãi.
Tôi xin thách nhân dịp này, Học
viện chính trị Mác – Lenin mang tên Hồ Chí Minh tranh luận tay đôi với tôi về Hồ
sơ Tội ác của đảng CSVN tôi phác họa trên đây. Tôi là một nhà báo tự do đang sống
ở nước ngoài, từng ở trong đảng CS 44 năm, am hiểu không ít về chế độ CS, cuộc
tranh luận công khai này sẽ lấy dư luận xã hội làm trọng tài.
Bùi Tín