Phương Trạch
Mấy ngày qua dư luận VN chưa hết bàng hoàng về vụ bé gái Vân An 8 tuổi bị mẹ ghẻ là Nguyễn Võ Quỳnh Trang và bố ruột là Nguyễn Kim Trung Thái đồng tình giết hại.
Thì một vụ giết người rùng rợn khác lại vừa xảy ra tại thủ đô “Ngàn năm văn hiến” Hà Nội. Đó là vụ cháu bé 3 tuổi bị người tình của mẹ hãm hại bằng cách đóng 9 chiếc đinh vào đầu cháu bé tội nghiệp này.
Kẻ giết người này là Nguyễn Trung Huyên, sinh năm 1992, ngụ tại huyện Thạch Thất, Hà Nội.
Theo đó, căn cứ Quyết định khởi tố vụ án hình sự số 30 ngày 20/1/2022, căn cứ kết quả điều tra vụ án, Cơ quan Cảnh sát điều tra, Công an TP Hà Nội xác định: Nguyễn Trung Huyên (SN 1992; HKTT: Thôn 5, xã Thạch Hòa, Thạch Thất, Hà Nội; nghề nghiệp: Thợ mộc), đã có hành vi Giết người(1).
Vậy chân dung kẻ giết người Nguyễn Trung Huyên như thế nào?
Huyên là con trai của một gia đình danh giá, có mẹ làm ở học viện Hậu Cần, có bố là sĩ quan đang công tác ở Trường lục quân.
Sinh trưởng trong một gia đình có “truyền thống CM” như thế, không ai ngờ sản phẩm của họ lại là kẻ giết người máu lạnh rùng rợn là Nguyễn Trung Huyên.
Nên biết rằng hành động tột cùng của tội ác này là lần thứ tư của Huyên. Trước đó đã 3 lần Huyên hãm hại cháu bé nhưng chưa thành.
Lần thứ nhất: Tháng 10/22021, Huyên mua 2 gói thuốc diệt cỏ về trộn nước ngọt cho cháu uống và bị ngộ độc, mẹ cháu phải đưa cháu tới bệnh viện nhi TƯ cấp cứu.
Lần thứ 2: Tháng 10/2021, Huyên nhét chiếc đinh vít vào miệng cháu bé. Mẹ cháu phải đưa cháu vào bệnh viện Thạch Thất để lấy di vật ra.
Lần thứ 3: Tháng 10/2021, Huyên say rượu đánh cháu bé gãy tay. Và lần này với 9 chiếc đinh đánh vào đầu cháu bé thì có lẽ ước mơ tiêu diệt cháu bé của Huyên sẽ thành công.
Câu hỏi đặt ra là: Phải chăng những kẻ như Nguyễn Trung Huyên, như Nguyễn Võ Quỳnh Trang và Nguyễn Kim Trung Thái.v.v. là kết quả của nền giáo dục nhồi sọ và kích động bạo lực nhiều năm qua dưới mái trường XHCN?
Khi mà những tâm hồn non trẻ đã được gieo rắc nộc độc rằng, bạo lực cách mạng là động lực thúc đẩy xã hội tiến lên.
Khi mà trẻ em vừa cắp sách đến trường, thì đã được học tập những tấm gương bạo lực mà không biết sự thật được bao nhiêu %: Như Hồ Văn Mên, năm 13 tuổi, đã tham gia 7 trận lớn nhỏ, diệt 79 tên địch, cùng nhiều xe cơ giới của địch.
Như Kơ-pa-kơ-lơng, người dân tộc Gia Rai, Tây nguyên. 13 tuổi tự làm nỏ, xin người già mũi tên có độc và bắn chết 3 tên liền. Sau đó KơPa Kơ lơng đã bắn phát thứ nhất xâu liền 5 tên, phát thứ hai xâu liền ba tên . Đến một trận khác anh bắn 3 viên hạ 7 tên, một lần khác nữa anh bắn 7 viên hạ 19 tên giặc. Đúng là nỏ thần.
Và đến những bài ca ngợi những tên đồ tể giết người hàng loạt và đội lên đầu để tôn thờ, ca ngợi giết người trong CCRĐ của Tố Hữu:
“Giết, giết nữa bàn tay không ngưng nghỉ/Cho ruộng đồng lúa tốt thuế mau xong/Cho đảng bền lâu, cùng rập bước chung lòng/Thờ Mao Chủ tịch, thờ Sít-ta-lin bất diệt”, tôn sùng họ như thần thánh, thì sản phẩm của nó đương nhiên là bạo lực.
Nhà phê bình văn học Lại Nguyên Ân cho rằng đây là bài thơ “phi nhân đáng hổ thẹn” vì cái ác, sự khát máu được đẩy cao tới tột đỉnh. Có lẽ trong thơ ca cách mạng xét trên quy mô toàn thế giới chẳng có nhà thơ cách mạng nào lại “đỏ” đến mức này.
Trong đợt cải cách ruộng đất “long trời lở đất” đẫm máu diễn ra trong các năm 1955-1956 ở miềm Bắc, con số nạn nhân “chính xác nhất” là 172.008người, trong đó có 123.266 người (71,66%) được chính thức xác nhận là oan. Con số này ghi trong một tài liệu được biên soạn rất công phu, in ấn rất thẩm mỹ nhưng có lẽ ít ai đọc: ”Lịch sử kinh tế Việt Nam 1945-2000 do Viện Kinh Tế Việt Nam xuất bản”.
Vì vậy mà ngày nay, khi mà bạo lực học đường xảy ra như cơm bữa, trò đánh trò và thậm chí là trò đánh thầy ngay trên bục giảng; Khi mà thuốc trị ung thư giả còn được cấp phép bán, kẻ sử dụng bằng giả của đại học Đông Đô không bị khởi tố, kẻ tố cáo lãnh đạo đạo văn bị bỏ tù.v.v.. Thì việc hành hạ người khác là điều bình thường?
Có tin nói gia đình Nguyễn Trung Huyên đang tìm cách chạy giấy tâm thần cho con để mong Huyên thoát tội. Chưa bao giờ giấy xác nhận tâm thần lại trở thành liều thuốc thần kỳ, như đấng cứu tinh đã từng cứu vớt nhiều quan tham và nhiều quan chức khác khỏi vòng lao lý. Bởi vì giám đốc bệnh viện tâm thần lại là kẻ bị bệnh tâm thần.
Những chiếc đinh của Nguyễn Trung Huyện không chỉ đóng vào đầu cháu bé 3 tuổi, mà đang đóng vào đầu những người có lương tri, khi bao nhiêu năm bị mê hoặc và tự sướng và tưởng rằng mình đang sống trên đất nước yên bình, “Chưa có bao giờ đẹp như hôm nay”.
Đúng là “Mây đen phủ lên toàn cầu nhưng mặt trời vẫn đang tỏa sáng ở Việt Nam”.
Chú thích:(1):
(1):(https://baovephapluat.vn/cong-to-kiem-sat-tu-phap/theo-dong/khoi-to-bat-giam-ke-dong-dinh-vao-dau-chau-be-3-tuoi-117704.html)