31 octobre 2015

GIÁ MÀ ÔNG ĐỪNG CÓ TÁI XUẤT GÓP Ý GÓP ÁCH LÀM GÌ!



Nhật ký mở lần thứ 154
Tô Hải

Thiếu tướng Võ Viết Thanh, giám đốc công an t/p HCM, trẻ nhất và sớm nhất.
Thiếu tướng Võ Viết Thanh, giám đốc công an t/p HCM, trẻ nhất và sớm nhất.
Với tôi, tuy ông sinh sau tôi những 17 năm, (1943), nhưng tôi luôn coi ông như “một đảng viên cộng sản lớp ‘não thành 2’… nhưng mà tốt”! Ông luôn được tôi coi như những người cộng sản có đôi chút ý thức “tiến bộ” theo thời cuộc. Nếu ông, có những sai lầm cơ bản nào đó thì đó là SAI LẦM TẤT NHIÊN CỦA CẢ  MỘT Ý THỨC HỆ  SINH RA TỪ SAI LẦM, ĐỂ RỒI SAI LẦM ĐẺ THÊM SAI LẦM CHO MỌI KẺ CUỒNG TÍN SỐNG CŨNG CHẲNG VINH VÀ CHẾT NHỤC NHÃ DƯỚI SỰ NGUYỀN RỦA ĐỜI ĐỜI CỦA THẾ GIỚI LOÀI NGƯỜI.

Tuy ông rời vị trí Trung ương ủy viên, trung tướng thứ trưởng Bộ Công An sau khi tại vị được có đúng một nhiệm kỳ (Khóa VI) nhưng cái chuyện ông đang ở tuổi 43 mà đã sớm bị “ra dìa” để về Thành phố HCM làm phó bí thư, rồi bí thư rồi chủ tịch UBND rồi về hưu đã làm dấy lên không biết bao chuyện dã (man) sử trong nội bộ Tung Ương, Bộ CT của các ông ngay bắt đầu thập kỷ 90 cho đến nay, ngày càng phát triển. Người ta xì xào nhiều điều “Tốt” về ông, truyền tai và truyền tay nhau về câu chuyện động trời “Năm Châu, Sáu Sứ” y như truyền cho nhau nghe và xem một truyện trinh thám – tình báo cấp cao suýt bị vỡ lở và suýt mất mạng của khối kẻ đối lập nhau…
Chẳng biết cái chuyện khẩu súng lục ông giấu trong cặp để quyết ra tay một phen nếu bị coi là tình báo địch và bị “xử lý”tại chỗ cùng những đồng chí bị oan khác có thật được bao nhiêu phần trăm? Nhưng riêng cái chuyện ông không bao giờ được tiếp tục tiến lên theo quy luật “cán bộ lão thành /COCC/ thành tích đầy mình mà lại bị cơ cấu… ngược, không cho ăn nói ngược ngạo ở Trung Ương nữa mà về địa phương làm lãnh đạo ít năm rồi về vườn cũng đủ nói lên: “Ông không được những vua tập thể ngoài Ba Đình ưu ái gì, nếu không muốn nói là: “Ngoài ấy họ đã thắng”! 
Trung tướng, trung ương ủy viên, thứ trưởng Bộ Công An ở tuổi 43, nhưng tụt dốc do "biết" quá nhiều sự thật chẳng "thơm tho" gì trong "thượng tầng cơ cấu" của đảng ông.
Trung tướng, trung ương ủy viên, thứ trưởng Bộ Công An ở tuổi 43, nhưng tụt dốc do “biết” quá nhiều sự thật chẳng “thơm tho” gì trong “thượng tầng cơ cấu” của đảng ông. Nguồn ảnh: internet
Năm Châu Sáu Sứ, và cả Bảy Thanh… gì gì nữa cũng phải tìm cách cho chìm xuồng luôn! Không có dịp để ông là một người mới nho nhoe bước vô “nhà đỏ” đã dám có ý kiến ngược với vương triều! Và tốt nhất là cứ “Chẳng ai sai mà cũng chẳng ai đúng” như thường lệ. Càng bơi ra, càng thêm rách việc! Nhưng, đối với những người hay “soi” (nhưng không mói) như mình thì: Chỉ cần nhìn vào cái cơ cấu kiểu dân chủ cộng sản chủ nghĩa khóa VII là thấy ai thắng ai! Người ta không muốn có những người đặt ngược vấn đề về vụ Năm Châu, Sáu Sứ này! Và ông đã bị mời về địa phương để đỡ phải ý kiến, ý cỏ…! Rõ ràng là ông đã thua! Ai muốn vụ năm Châu, Sáu Sứ, Bảy Thanh chìm xuồng đã thắng!”
Riêng đối với tôi và một số anh em có kinh nghiệm nghe lãnh đạo nói và làm bằng cái đầu thì đều dự đoán:
1- Ông sẽ khó mà im lặng được trước những sự thật mà ông đã xếp nó rất thứ tự trong các-táp cũng như trong đầu  
2- Trước sau, ông cũng phải trút ra những “nỗi niềm”mà ông cứ phải ôm mãi trong lòng
3- Hoặc ông sẽ làm một cái gì đó như Trần Độ, hoặc ông sẽ “qua ớn” mà kệ mẹ sự đời!
Và quả là như vậy, kể từ năm 2001, khi đã rời khỏi mọi chức vụ trong đảng cũng như chính quyền khi mới ở tuổi 69, hơi bị sớm so với các đồng chí của ông cho đến giờ vẫn định sáng tác ra tiêu chuẩn đặc biệt để ở lì tại chỗ dù đã hết hơi, tôi là một trong những người coi ông là một “đảng viên nhưng mà tốt” nên rất trông chờ cái ngày được chứng kiến một động thái, một lời nói hay bài viết gì để bạch hóa cái lòng mình.
Võ Viết Thanh về vườn từ năm 2001 nhưng không hề oán trách đảng và vẫn khen đảng ông trí tuệ và bản lãnh hơn mọi cá nhân, tổ chức chính trị nào hết để tự đổi mới - Ảnh: Tự Trung. Báo Tuổi Trẻ
Võ Viết Thanh về vườn từ năm 2001 nhưng không hề oán trách đảng và vẫn khen đảng ông trí tuệ và bản lãnh hơn mọi cá nhân, tổ chức chính trị nào hết để tự đổi mới – Ảnh: Tự Trung. Báo Tuổi Trẻ
Và lần này khi mở tờ Tuổi Trẻ ngày 27/10/2015 ra, tôi bỗng mừng húm như vừa gặp lại một người mà tôi luôn cho là “cán bộ cao cấp của đảng nhưng dám nói ngược” với lời tuyên bố rất “mới” toanh của ông chạy tít chữ to suốt một trang báo:  ĐIỀU CẦN ĐỔI MỚI LÀ DÂN CHỦ TRONG BẦU CỬ, một chủ đề cốt tử mà nhiều đồng chí của ông đã đề cập, đã gửi thư, đã ra kiến nghị thẳng thừng yêu cầu:TỪ BỎ NGAY CÁI CHỦ NGHĨA XÃ HỘI, TỪ BỎ NGAY CÁI TÊN ĐẢNG, TÊN NƯỚC, THẬM CHÍ TRẢ LẠI QUYỀN TỰ DO BẦU CỬ THỰC SỰ CHO NHÂN DÂN, BỎ HẲN CÁI KIỂU ĐẢNG CỬ DÂN BẦU.
Nghĩa là tôi hy vọng ông lâu ngày không nói sẽ còn nói mạnh hơn mấy ông trong nhóm 72, 61…
Nhưng thật đáng buồn cho tôi: Toàn bộ những cái ý râu ria của ông tỏ ra đôi chút tán thành với những người đã nói trước ông từ lâu mà thường bị năm, sáu “ông vua”, nhất là “đại vương” Trọng ra cái đều “thay mặt gần 4 triệu đảng viên” bác bỏ, thậm chí lên án là “suy thoái”, là “tự diễn biến cần phải xử lý”.
Không có một đôi lời bổ sung vững chắc thêm cho những đồng chí của ông yêu cầu đảng ông nên mạnh dạn đổi mới ngay từ cái điều 4 “đảng lãnh đạo tuyệt đối và toàn diện được hiến pháp hóa”, không một lời bác bỏ cái điều “độc đảng là phù hợp với tình hình thực tế và biện chứng của VN và là nguyện vọng của nhân dân và được toàn dân tín nhiệm”, hoặc  “không môt cá nhân, một tổ chức nào có đủ bản lãnh, năng lực và uy tín để lãnh đạo muôn năm đất nước này”… mà đại vương Trọng của các ông đã huênh hoang coi trời bằng vung thách thức cả thế giới!
Trái lại tôi thật thất vọng khi đọc được những câu:  “Đảng đã đi tiên phong trong đổi mới kinh tế (?)giờ đây, đảng cũng phải đi tiên phong trong lộ trình đổi mới chính trị với tư duy tiến bộ”…(sic!)
Hoặc: “Đảng của chúng ta đã đủ trưởng thành và từng trải để chủ động đổi mới một cách trí tuệ, không chờ đợi hoặc bị tác động tiêu cực từ bất cứ đâu… (?)
Đặc biệt, ngớ ngẩn (hoặc lú lẫn?) mà ông lại gói gọn cái quan niệm dân chủ trong bầu cử của ông trong nguyên tắc (hay đường lối? hay phương châm?) trong việc thay vị trí 4 chữ “ĐẢNG CỬ DÂN BẦU” bằng “DÂN BẦU-ĐẢNG CỬ”! Chẳng khác gì:
NÓI GÌ THÌ NÓI, BẦU AI THÌ BẦU, NHƯNG CUỐI CÙNG ĐỀ CỬ AI LÀM GÌ TRONG ĐẢNG CŨNG NHƯ LÀM QUAN TRONG QUỐC HỘI, TRONG NỘI CÁC THÌ VẪN CỨ PHẢI GIAO CHO CHỖ ANH TÔ HUY RỨA vậy!?
Dù cho ông có xen vào một vài ý “có vẻ tiến bộ” như: “Mọi người VN, dù xuất thân từ đâu, có là đảng viên hay không, nếu có tài, có đức, được dân chúng bầu chọn, tín nhiệm lựa chọn đều có thể trở thành lãnh đạo, cầm quyền các cấp của hệ thống chính trị”… thì cái “sáng kiến”  DÂN BẦU-ĐẢNG CỬ của ông đã xổ toẹt hết!
Lẽ nào ông mới chỉ già hơn ông tổng của ông có một tuổi mà lại… lú lẫn đúng nghĩa đen như dzậy? Lẽ nào báo của Đảng lại cố tình làm “cò mồi” cho ông tái xuất giang hồ để ông “phản tỉnh ngược”, ngợi ca Đảng ông “chân thành và tin tưởng” đến thế?
Chả thế mà sau đó có cả hàng loạt những “não thành”, những tiến sỹ – giáo sư (tên lạ hoắc) lên tiếng hoan nghênh ông như một người mở đường về vấn đề Rân chủ kiểu “mới” từ trong đảng đến ngoài quần chúng! Thậm chí cũng trên tờ báo Tuổi Trẻ tiếp đó còn có những bài ngợi ca sự dân chủ “Dân bầu – Đảng cử” này của ông là “ĐẦU MỐI CỦA CÁC SỢI CHỈ ĐỎ” (?!)  nữa!
Đúng là chưa bao giờ, trong tôi, hình ảnh một vị trung tướng, trung ương ủy viên thứ trưởng Bộ Công an lại bị gạt lập tức ra khỏi triều đình chỉ vì “đúng” trong việc “phản đối một vụ án do mấy ông vua bịa đặt ra để tiêu diệt đồng chí mình” lại bị… xuống giá thê thảm đến như thế!
Tôi mong ước sẽ có một trung tướng thứ 2 như Trần Độ dám vạch trần ra cái mặt trái của chế độ đảng trị mà ông đã “Gặm một khối căm hờn trong cũi sắt” mà đành… im lặng chờ thời.
Nhưng không ngờ, ông lại “tiến bộ ngược” và không ngừng ca ngợi đảng của ông có đủ thứ để tiếp tục lãnh đạo cái đất nước này bằng cái thứ Rân Chủ kiểu mới “ĐẦU MỐI CỦA MỌI SỢI CHỈ (hay Xích) ĐỎ: ĐÂN BẦU-ĐẢNG CỬ!?
Và tôi  bỗng thấy tiếc hùi hụi, GIÁ MÀ ÔNG CỨ YÊN LẶNG ĐỪNG BỊ GỢI Ý PHÁT BIỂU CA NGỢI ĐỦ ĐIỀU ĐẢNG CỦA ÔNG VÀ CÓ SÁNG KIẾN GÓP Ý KIỂU “DÂN BẦU-ĐẢNG CỬ” như vừa qua thì hay cho ông biết mấy!
Còn tôi thì, kể từ nay, mãi mãi sẽ trở về với cái thành kiến: Không mấy đời lại có mấy ông tướng, mấy ông trung Ươn, não thành cách mệnh mà lại dám đứng ra công khai phản đối những gì mà mấy ông đại vương nơi Ba Đình đã cho là CHỈ CÓ ĐÚNG!  kể cả những người bị xử tệ như ông VÕ VIẾT THANH (*)
nguyên anh hùng lực lượng vũ trang,
nguyên thiếu tướng giám đốc công an t/p HCM
nguyên trung tướng, thứ trưởng Bộ Công An
nguyên TW ủy viên có… độc một khóá năm 43 tuổi
nguyên chủ tịch UBND t/p HCM
nguyên cán bộ lão thành bị … biến mất trong không gian từ năm 2001
nguyên… nổi tiếng trong vụ Năm Châu – Sáu Sứ – Bẩy Thanh 
Và đến hôm nay thì, nguyên đảng viên cộng sản trung thành với đảng suốt đời, dù đảng có đối xử tệ với mình đến mức nào cũng được! Chiệc! chiệc! chiệc!
Tiếc thật! 
(*) Ai chưa nghe qua, chưa biết gì về vụ Năm Châu – Sáu Sứ có thể gõ vào Google “Vụ năm Châu, sáu Sứ” sẽ có trong một giây 11.000 kết quả đủ loại để tiếc cho ông Bảy Thanh như mình.