Quốc Phương
Mọi mô hình đối thoại đã biết đều 'khó có thể áp dụng'
vào trường hợp của Việt Nam, nếu cuộc 'đối thoại' mà ông Võ Văn Thưởng nói
'diễn ra thật', theo một luật sư bất đồng chính kiến và cựu tù nhân chính trị
của Việt Nam nói với BBC từ Sài Gòn.
Bình luận về ý tưởng của đương kim Ủy viên Bộ Chính
trị, Trưởng ban Tuyên giáo của Đảng Cộng sản Việt Nam, ông Võ Văn Thưởng, tuần này đề xuất việc đề nghị
ban lãnh đạo Đảng xem xét tổ chức 'đối thoại' với những người có ý kiến khác
biệt với Đảng, Luật sư Lê Công Định cho rằng việc này 'khó' là vì Đảng CSVN
chưa bao giờ 'quen đối thoại thẳng thắn' và 'thật lòng'.
Tôi
ngờ rằng đây không phải là chủ trương mới của Đảng Cộng sản. Tuần sau sẽ diễn
ra Đối thoại Nhân quyền Việt - Mỹ tại Hà Nội. Phát ngôn của ông Võ Văn Thưởng
dường như gửi một tín hiệu cho chính quyền Mỹ rằng Việt Nam cũng 'sẵn lòng lắng
nghe' đối lập.Luật sư Lê Công Định
Mời quý vị theo dõi toàn văn sau đây cuộc phỏng vấn
qua bút đàm cuối tuần này của BBC Việt ngữ với Luật sư Lê Công Định:
Vì đối thoại nhân quyền?
BBC: Ông bình luận thế nào về ý kiến vừa rồi của ông Võ
Văn Thưởng về vấn đề đề nghị Ban Bí thư của Đảng CSVN xem xét 'tổ chức đối
thoại' với các ý kiến khác biệt với Đảng?
LS. Lê Công Định: Đó là dấu hiệu tốt về khả năng
đối thoại giữa đảng cầm quyền và người dân nói chung và những người bất đồng
chính kiến nói riêng. Xưa nay Đảng Cộng sản chỉ muốn nghe tiếng nói thuận và
tung hô mình. Ai nói trái ngược thì dù đúng họ vẫn chụp mũ là 'thế lực thù
địch'.
BBC: Theo ông, đâu là động cơ của ông Võ Văn Thưởng khi
ông đưa ra đề nghị xem xét mở đối thoại nói trên?
LS. Lê Công Định: Tôi ngờ rằng đây không phải là
chủ trương mới của Đảng Cộng sản. Tuần sau sẽ diễn ra Đối thoại Nhân quyền Việt
- Mỹ tại Hà Nội. Phát ngôn của ông Võ Văn Thưởng dường như gửi một tín hiệu cho
chính quyền Mỹ rằng Việt Nam cũng 'sẵn lòng lắng nghe' đối lập.
Bản quyền hình ảnh Reuters Image caption Ông Võ Văn Thưởng (phải) được truyền thông VN nói: 'chúng ta không sợ đối thoại, tranh luận'. |
Nhưng thông điệp đó cũng chỉ nhắm đến cuộc đối thoại
nhân quyền mà thôi. Đó không phải là chính sách lâu dài. Hơn 70 năm qua, người
cộng sản chưa từng lắng nghe và đối thoại, ngoại trừ trường hợp các Hiệp định
Geneva và Paris. Tuy nhiên chúng ta đã thấy họ lật lọng thế nào!
Tôi nghĩ phải có
trung gian để tránh trường hợp phía đảng cầm quyền áp đặt mọi điều kiện đối
thoại. Như tôi đã nói, phải tránh khả năng đảng cầm quyền dùng đối thoại để PR,
nên không thể để họ tự ý lựa chọn người và đề tài đối thoạiLuật sư Lê Công Định
Vụ Đồng Tâm mới đây có thể được xem là lần đầu tiên
chính quyền chấp nhận ngồi xuống đối thoại với dân. Thoạt tiên họ dùng sức mạnh
để trấn áp, nhưng khi vấp phải sự kháng cự mạnh của người dân, họ mới chấp nhận
lui bước và ngồi xuống đối thoại.
Giả sử lời ông Thưởng nói là đúng và cuộc đối thoại
diễn ra, tôi vẫn nghĩ rằng họ sẽ lựa chọn người dễ bảo và dễ đồng ý những gì họ
áp đặt, chứ không phải sẽ đối thoại với ai mà phía bất đồng chính kiến muốn.
Nói cách khác, họ sẽ đặt ra thể lệ đối thoại, chọn
người đối thoại, nêu ra đề tài đối thoại và chỉ đưa lên truyền thông nội dung
đối thoại nào có lợi và họ muốn. Đây là một chiến dịch PR (tuyên truyền, quảng
cáo) không hơn không kém nếu nó diễn ra. Tuy nhiên, tôi không tin nó sẽ diễn
ra.
Bởi như tôi đã nói, phát biểu của ông Thưởng nhằm mục
đích duy nhất là cuộc đối thoại nhân quyền với Hoa Kỳ vào tuần sau.
Có cần đến trung gian?
BBC: Nếu đối thoại thì cần tổ chức như thế nào, thưa Luật
sư? Có cần trung gian không? Nếu trực tiếp thì làm thế nào cho bình đẳng, hiệu
quả và thực chất?
LS. Lê Công Định: Tôi nghĩ phải có trung gian để
tránh trường hợp phía đảng cầm quyền áp đặt mọi điều kiện đối thoại. Như tôi đã
nói, phải tránh khả năng đảng cầm quyền dùng đối thoại để PR, nên không thể để
họ tự ý lựa chọn người và đề tài đối thoại.
BBC: Nếu đối thoại bình đẳng, đâu là chủ đề cần ưu tiên?
Làm gì để người đối thoại với Đảng được an toàn, không bị ảnh hưởng tới an
ninh?
LS. Lê Công Định: Chủ đề ưu tiên nên là quyền
biểu tình, quyền lập hội, quyền tự do báo chí và trả tự do cho các tù nhân
lương tâm. Tôi tin nếu có đối thoại, nhà nước sẽ bảo đảm an toàn cho người đối
thoại, vì họ đang làm PR nên cần giữ hình ảnh.
Khó là vì ĐCSVN
chưa bao giờ quen đối thoại thẳng thắn và thật lòng. Đối với ai yếu hơn, họ luôn
tìm cách áp đặt ý kiến chứ chưa bao giờ muốn đối thoại. Đối với ai ngang bằng
sức mạnh, đối thoại chỉ là giải pháp tình thế và luôn kết thúc bằng lật
lọng.Luật sư Lê Công Định
BBC: Các mô hình đối thoại hiệu quả và chuẩn mực thường
có đặc điểm chính và chung nào, nó có dễ áp dụng với Việt Nam hay không?
LS. Lê Công Định: Mọi mô hình đối thoại đều khó
có thể áp dụng vào trường hợp này nếu cuộc đối thoại mà ông Võ Văn Thưởng nói
diễn ra thật. Khó là vì ĐCSVN chưa bao giờ quen đối thoại thẳng thắn và thật lòng.
Đối với ai yếu hơn, họ luôn tìm cách áp đặt ý kiến chứ chưa bao giờ muốn đối
thoại. Đối với ai ngang bằng sức mạnh, đối thoại chỉ là giải pháp tình thế và
luôn kết thúc bằng lật lọng.
Nói như vậy không có nghĩa là tôi chủ trương bác bỏ
mọi cơ hội đối thoại, vì dù sao đây sẽ là vận may của đất nước nếu ĐCSVN thật
tâm. Chữ "nếu" này rất quan trọng. Tôi luôn dè dặt và chờ xem cách họ
làm thế nào, rồi đặt niềm tin sau vẫn chưa muộn. Tôi từng tin họ nhiều lần,
nhưng lần nào cũng thất vọng. Đó là vấn đề thuộc về bản chất của người cộng
sản.
Chỉ là một phép thử?
BBC: Cuối cùng theo ông quan điểm của ông Võ Văn Thưởng
có phản ánh gì về tư duy hay tư tưởng của nội bộ ban lãnh đạo của ĐCS hiện nay
ở VN? Nó là thiểu số hay đa số hay đơn thuần là một phép thử?
LS. Lê Công Định: Như tôi đã nói, đề xuất đối
thoại của ông Võ Văn Thưởng chỉ nhằm mục đích gửi tín hiệu cho phía Mỹ rằng
ĐCSVN nay sẵn lòng mở cánh cửa đối thoại với phía bất đồng chính kiến.
Tôi nghe nói cuộc đối thoại nhân quyền Việt-Mỹ vào
tuần sau không suôn sẻ đối với Hà Nội, vì Bộ ngoại giao Mỹ muốn Việt Nam trả tự
do cho các tù nhân chính trị trước khi tính đến khả năng đàm phán một hiệp định
thương mại thay thế cho TPP, điều mà Việt Nam rất cần trước sự sa sút hiện nay
của nền kinh tế.
Nhà cầm quyền VN chưa muốn trả tự do cho các tù nhân
chính trị lúc này, nên họ đề xuất đối thoại với giới bất đồng chính kiến như
một giải pháp thay thế để thương lượng với phía Mỹ. Cách tung tin để thăm dò
này tôi không thấy lạ, vì họ dùng nhiều lần rồi. Chỉ là "same shit,
different day" (tạm dịch: 'bổn cũ soạn lại') thôi.
Nhà cầm quyền VN
chưa muốn trả tự do cho các tù nhân chính trị lúc này, nên họ đề xuất đối thoại
với giới bất đồng chính kiến như một giải pháp thay thế để thương lượng với
phía Mỹ. Cách tung tin để thăm dò này tôi không thấy lạ, vì họ dùng nhiều lần
rồi
Luật sư Lê Công Định
Đầu óc của giới lãnh đạo VN chỉ nghĩ đến trấn áp bằng
sức mạnh hoặc lừa dối bằng tuyên truyền, chứ chưa bao giờ muốn đối thoại thật
tâm. Hãy nhìn vào vụ Formosa như một bài học gần nhất từ hơn một năm qua. Khi
xảy ra thảm họa, thay vì thừa nhận sự việc, họ chọn dối trá và bao che. Khi
người dân phản ứng, họ chọn trấn áp thay vì lắng nghe nguyện vọng của nạn nhân.
Mới đây nhất, họ bắt nhà hoạt động Hoàng Bình, truy nã
nhà hoạt động Bạch Hồng Quyền và dùng truyền thông bôi nhọ hai linh mục Đặng
Hữu Nam và Nguyễn Đình Thục. Đã có tín hiệu nào về sự sẵn lòng đối thoại trong
trường hợp đó hay chưa? Cần lưu ý, nạn nhân Formosa không phải là bất đồng
chính kiến gì cả, mà nhà cầm quyền còn chưa muốn đối thoại, thì nói chi đến
giới bất đồng chính kiến.
Bắt giam và bôi nhọ vẫn là hai phương thức truyền
thống mà toàn bộ giới lãnh đạo cộng sản hiện nay vẫn tiếp tục dùng đối với giới
bất đồng chính kiến. Vì vậy, đối thoại ư? Hãy chờ xem.
Luật sư Lê Công Định, nhà hoạt động dân chủ hóa và
nhân quyền, cựu tù nhân chính trị, từng là thành viên của một số tổ chức như
Đoàn luật sư Thành phố Hồ Chí Minh, Hiệp hội Luật sư Hoa Kỳ, hội đồng đại diện
cho Việt Nam - Hiệp hội Luật sư châu Á - Thái Bình Dương và Quỹ Nghiên cứu Biển
Đông.
Trên đây là quan điểm riêng của Luật sư Lê Công Định,
mời quý vị bấm vào đường dẫn
này để theo dõi Bàn
tròn về Chủ đề 'Thực chất đối thoại
của Đảng với giới bất đồng?', trong đó Luật sư có tham gia một số ý kiến qua bút
đàm.
Nguồn: Theo BBC