Thiện Tùng: " Vì tham vọng bá quyền, Trung Quốc đang chỉ có thù chớ không có bạn. Nếu giới lãnh đạo Việt Nam tiếp tục đầu lụy
giới cầm quyền Trung Quốc thì chỉ có bớt bạn thêm thù. Đừng quên, từ lâu Trung
Quốc và Việt Nam chỉ là “đồng minh” có điều kiện, họ luôn xem Việt Nam như con
mồi dự trữ khi túng ngặt."
Sau khi được Anh quốc trao trả độc lập, ngày 1/1/1984, Brunei tuyên bố độc lập. Thế là toàn bộ khu vực Đông Nam Châu Á (ĐNA) thoát khỏi đô hộ ngoại bang - Brunei về chót, nâng tổng số các quốc gia trong khu vực lên 10 nước gồm: Việt Nam, Lào, Campuchia, Myanma, Thái Lan, Malaysia, Singapore, Indonesia, Brunei, Philippine .
Không phải hiện nay, mà từ
lâu, các nước ĐNA luôn bị phân hóa, chính yếu
là do khác biệt về thể chế, xu hướng chính trị và Văn hóa. Xin nhắc để cùng nhớ
lại những sự kiện mang tính lịch sử:
+ Suốt 40 năm – từ 1955 đến 1995, các nước ĐNA
chia thành hai khối nước: 3
nước Đông Dương Việt Nam, Lào, Campuchia – dường như do Việt Nam cầm đầu, thân
phe Xã hội Chủ nghĩa (XHCN); 7 nước còn lại hoặc
“không liên kết” hoặc thân phe Tư bản Chủ nghĩa (TBCN), nhất là thân Mỹ.
+ Do sáng kiến của Tổng thống Indonesia
Xu-Các-Nô, được Ấn Độ, Myanmar , Pakistan, Xrilanca… ủng hộ, trong 6 ngày từ
8/4 đến 24/4/1955, diễn ra “Hội nghi Băng-đung” tại
Indonesia. Hội nghị nầy mang tính chất quốc tế, gồm một số nước Á, Phi, Mỹ
La-tin để thành lập khối nước “không liên kết” (trung lập) – không thân XHCN và TBCN, nhầm chống phân
biệt chủng tộc, chống chủ nghĩa thực dân đế quốc, duy trì hòa bình khu vực và thế giới.
+ Cũng do sáng kiến của
Indonesia, ngày 8/8/1967, tại thủ đô Bangkok (Thái Lan) diễn ra hội nghị thành
lập “Hiệp hội các quốc gia ĐNA”
gọi tắt ASEAN, chủ đích là để các nước trong khu vực hợp tác về Kinh tế, Văn
hóa, Xã hội . Ba nước Đông Dương không dự hội nghị nầy, có lẽ do khác
phe. Kết thúc hội nghị, có 5 nước đồng thuận gia nhập Hiệp hội, ký vào tuyên bố chung gồm: Indonesia, Singapore, Malaysia, Thái Lan,
Philippine.
Sau đó, 5 nước còn lại lần lượt “giác ngộ” xin gia nhập Hiệp
hội nầy, theo trình tự trước sau: Brunei 7/1/1984, Việt Nam 28/7/1995, Myanmar 23/7/1997, Lào
23/7/1997, Campuchia 30/4/1999. Thế là đến
30/04/1999, tất cả 10 nước ĐNA đã vào “Hiệp hội các quốc gia ĐNA” (ASEAN). Từ đó, gọi các nước ĐNA
hay các nước ASEAN gì cũng được – trừ khi có nước nào đó rút ra khỏi Hiệp hội nầy.
Thành viên các nước ASEAN ( ĐNA) - Bách khoa toàn thư mở Wikipedia .
Quốc kỳ
|
Quốc gia
|
Thủ đô
|
Diệntích (km²)
|
Dân số (đa phần năm 2008)
|
Ngày kết nạp
|
|
5.765
|
490.000
|
|||
181.035
|
13.388.910
|
||||
1.904.569
|
230.130.000
|
||||
236.800
|
6.320.000
|
||||
329.847
|
28.200.000
|
||||
676.578
|
50.020.000
|
||||
300.000
|
92.226.600
(2007) |
||||
707,1
|
4.839.400
(2007) |
||||
513.115
|
63.389.730
(2003) |
||||
331.690
|
92.516.058
(2015) |
Thôn tính ĐNA là giấc mộng truyền đời của Trung
hoa Đại Hán. Họ rắp tâm chia để trị, để
thôn tính bằng quốc sách xâm lược “mềm”:
đe dọa, dụ dỗ, mua chuộc đầu lĩnh từng nước
ĐNA theo kế sách thương lượng “song phương” với từng nước theo kiểu bẻ từng chiếc
đũa. Thay vì các nước trong khối Asean đoàn kết, liên minh với nhau
chống lại kẻ thù chung, đàng nầy “thuyền ai nấy lạn”, sợ Trung Quốc như sợ cọp,
rơi vào âm mưu của họ. “Đi đêm” với Trung Quốc đang lan dần trong khối. Việt
Nam cố bám “Học thuyết ba không”, chuyên nghề đu dây, xúi người ta chống Trung
Quốc để vụ lợi, còn mình chẳng những
đi đêm mà còn đi ngày với Trung Quốc. Người ta lấy làm lạ, dường như thông lệ, lãnh tụ Việt Nam trước khi thăm Mỹ phải sang Trung Quốc cầu kiến?. Các nước trong khối, nếu xem Trung Quốc là Đại Hán thì xem Việt Nam là Tiểu Hán. Dầu
bên ngoài tỏ vẻ thân thiện, đãi bui với các nước trong khối,
nhưng bên trong, từ lời ăn tiếng nói, lãnh đạoViệt Nam luôn xem họ dưới
mí mắt mình.
Riêng về vấn đề Biển Đông – đúng hơn là biển
Đông Nam Á, vì biển ấy nằm về hướng Đông VN, Tây Philippine, Nam
Trung Quốc, Bắc Malaysia, Singapore, Indonesia, Brunei ?. Việt Nam có lợi thế là
chủ hợp pháp lâu đời hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Hoàng Sa không dính
các nước, bị Trung Quốc cưỡng chiếm năm 1974. Việc đòi lại đảo nầy bằng cách nào, đó
là chuyện riêng giữa Việt Nam và Trung Quốc. Riêng Trường Sa có
dính với nhiều nước xung quanh, lẽ ra Việt Nam chủ động tổ chức họp các nước có
bờ biển chồng lấn để bàn bạc phân định ranh giới cho rạch ròi, tránh va chạm không cần thiết
giữa anh em với nhau trong khối – Việt Nam không/chưa làm được
việc cần thiết ấy!.
Lối hành xử của Việt Nam rất khó hiểu: Từ phương trời xa lạ, Trung Quốc xua quân đánh/lấn chiếm, tôn tạo một số đảo thuộc
địa/hải phận Trường Sa, thế mà Việt Nam chỉ phản ứng chiếu lệ; còn, đối với các nước anh em láng
giềng, Việt Nam lại so hơn tính thiệt những chuyện quá nhỏ nhặt so với việc
Trung Quốc đã làm ?!. Vì vậy, các nước trong khối ngày một nghi kỵ
và mất dần niềm tin đối với Việt Nam ?.
Thời Tổng thống Mỹ Barack Obama trước kia có vẻ “nuông chiều” với Việt Nam, chớ tân Tổng thống Mỹ Donalk
Trumq hiện nay có vẻ cứng rắn, sòng phẳng hơn đối với Việt Nam. Ngay khi còn đang tranh cử chức vụ Tổng thống
Mỹ, ngày 12/11/2016, Donald Trumq trả lời phỏng vấn với báo giới về vấn đề Việt
Nam:
<< “Đảng
Cộng sản Việt Nam ư ?!
Tôi nói thật, bao năm qua họ chỉ lợi dụng Mỹ, họ
chơi trò nước đôi, đi dây giữa Chúng Ta và Trung Quốc.
Họ kêu gọi Mỹ và các nước ủng hộ họ trong vấn đề Biển Đông và các vấn đề xung đột liên quan đến
Trung Quốc, nhưng chính họ phục tùng, vâng lời Trung Quốc như một sứ giả chư hầu
thời Phong kiến.
Tôi là người ngay thẳng
và không ưa những kẻ “2 lưỡi”, những tay lãnh đạo của Đảng CSVN thậm chí còn 3-4 lưỡi…
Không có TPP gì cả, không có tạo điều kiện hay
viện trợ gì cả, và không có cho nhập khẩu hưởng lợi từ Mỹ
nữa… Và nếu họ còn chơi trò “lợi dụng” nữa
thì chúng ta nên rút quân khỏi Biển Đông… để cho “Anh Em chúng nó xé xác nhau”.
Ngược lại thì, cứ “mặc xác nó”, để cho “anh em
nó xé xác nhau”>> (hết trích)
Ngạn ngữ Anh có câu: “Hãy cho tôi biết bạn của
anh là ai, tôi sẽ nói anh thuộc hạng người nào”. Vì tham vọng bá quyền, Trung Quốc đang chỉ có thù chớ không có bạn. Nếu giới lãnh đạo Việt Nam tiếp tục đầu lụy
giới cầm quyền Trung Quốc thì chỉ có bớt bạn thêm thù. Đừng quên, từ lâu Trung
Quốc và Việt Nam chỉ là “đồng minh” có điều kiện, họ luôn xem Việt Nam như con
mồi dự trữ khi túng ngặt.
10/05/2017
T.T