Đảng ta: Suy yếu, Thiếu lòng tin, Kém trí tuệ, Run sợ, Ra oai và lên gân
GS Nguyễn Đình Cống |
Một tổ chức (hoặc
xã hội) là vững chắc, mạnh mẽ khi các thành viên tự giác hiểu rõ và thực thi
đúng đắn, đầy đủ nghĩa vụ của mình mà ít cần đến khen thưởng hoặc kỷ luật.
ĐCSVN đang mắc vào lỗi nặng. Một mặt khi đảng viên (ĐV) vi phạm luật pháp thì
được tổ chức đảng bao che bằng Chỉ thị số 15- CT/TW, ngày 7/7/2007, mặt khác.
trong nội bộ lại ban hành nhiều qui định quá rườm rà về kỷ luật. Năm 1988 có
chỉ thị số 27- CTCT/TW, ngày 4 tháng 2. Tiếp đến Qui định số 94/QĐ- TW ngày
25/10/2007, tiếp theo là 181- QĐ/TW, ngày 30/3/2013, rồi đến QĐ 102. Trong QĐ
94 năm 2007 mới chỉ có 12 điều. Càng ngày QĐ càng dài thêm.
1- Suy yếu
Để thắt chặt một
tố chức có 2 loại liên kết: bên trong và bên ngoài. Liên kết bên trong là chất
keo, đó là lý tưởng, là đoàn kết. Liên kết bên
ngoài là các dây buộc, đó là các điều cấm, các loại kỷ luật. Liên kết
trong làm cho người ta yêu thương, tin cậy nhau. Liên
kết ngoài làm người ta nghi kỵ nhau, đề phòng nhau. Đã không thể tạo lập liên
kết trong mà phải nhờ cậy liên kết ngoài thì còn đâu là tổ chức vững mạnh, chỉ
cần đứt một vài dây buộc là tất cả sẽ tung ra. Hiện trạng của ĐCS bây
giờ là không có cách gì tạo được liên kết trong rộng rãi. Đúng ra khi đã rơi
vào trạng thái như vậy thì phải tìm cách thay đổi từ gốc, tìm một loại liên kết
trong khác, phù hợp, nhưng lãnh đạo ĐCSVN. vì thiếu trí tuệ nên chỉ thấy liên
kết ngoài, chỉ có thể dùng dây buộc mà không thể dùng keo.
2- Thiếu lòng tin
Điều lệ đảng đã
ghi rõ 3 hình thức kỷ luật, cách tự kiểm điểm và kiểm điểm tại chi bộ, thẩm
quyền thi hành kỷ luật, báo cáo, quyết định, khiếu nại. Mặc dầu trong điều lệ
không ghi rõ các lĩnh vực và mức độ vi phạm ứng với từng mức kỷ luật, nhưng mỗi
ĐV có trình độ bình thường đều hiểu được rằng mắc lỗi nhẹ thì chỉ phê bình, góp
ý, mắc lỗi vừa thì khiển trách, nặng hơn thì cảnh cáo, quá nặng thì khai trừ.
Như thế nào là nhẹ hoặc nặng thì tập thể chi bộ thảo luận trên từng sự việc cụ
thể, nếu không thống nhất thì còn báo cáo cấp trên, nếu không thỏa đáng thì còn
khiếu nại. Tôi nghĩ, chỉ trừ vài trường hợp quá đặc biệt, tuyệt đại đa số các
chi bộ đủ trí tuệ để biết mức độ kỷ luật cần thiết cho từng trường hợp.
Nếu đã tin vào khả
năng các cơ sở đảng có thể vận dụng điều lệ thì cần gì phải ban bố hết QĐ này
đến QĐ khác với những hướng dẫn rất chi tiết. Chỉ vì cấp trên không tin. Họ
nghĩ rằng nếu không được hướng dẫn thật chi tiết thì cấp dưới có thể không
biết, làm sai, không bảo đảm tính nghiêm minh. Việc này còn che giấu thói kiêu
ngạo, coi thường người khác.
Người ta cho rằng
phải vạch ra cho đầy đủ mọi trường hợp, mọi tình huống. Nhưng trí tuệ một vài
người làm sao bao quát được mọi chuyện có thế xẩy ra, chưa xẩy ra trong cuộc
đời. Mà thực ra không nên làm như vậy, không thể làm như vậy. Để đề phòng
chuyện này trong QĐ cũng có nêu:” Trường hợp đảng viên vi phạm những
nội dung chưa có trong Quy định này thì căn cứ vào quy định của Điều lệ Đảng,
pháp luật của Nhà nước và vận dụng Quy định này để xử lý kỷ luật cho phù hợp”.(điều
1) Đã có Điều lệ Đảng và Pháp luật Nhà nước thì
cần gì phải thêm QĐ 102. Còn nữa: “Trong quá trình thực hiện, nếu có
vướng mắc cần bổ sung, sửa đổi thì báo cáo để Bộ Chính trị xem xét, quyết
định.” (điều 37).
3- Kém trí tuệ
ĐCSVN từ một đảng
làm cách mạng chuyển thành đảng cầm quyền. Điều này đòi hỏi phải thay đổi nhiều
thứ để phù hợp với vai trò và nhiệm vụ mới. Nhưng lãnh đạo của đảng vẫn cố duy
trì cung cách cũ nên gặp phải nhiều mâu thuẩn, phát sinh nhiều khó khăn. Để
giải quyết các khó khăn và mâu thuần này lãnh đạo không nghĩ ra được điều gì
hay mà lại không chịu nghe những góp ý chân thành. Đó chỉ là do họ muốn bảo vệ
lợi ích cá nhân và nhóm
Nếu không vì lọi
ích cá nhân và nhóm mà thật sự vì lợi ích của Đảng và của Dân tộc thì những
người lãnh đạo nên và phải làm theo cách khác. Cách nào? Cách mà phần lớn các
nước đang thực hành có hiệu quả là dựa vào 3 nguồn: Kinh tế thị trường tự do,
Chế độ dân chủ đa nguyên với tam quyền phân lập, Xã hội dân sự.
Lãnh đạo cứ tưởng
ban hành QĐ 102 sẽ củng cố được kỷ luật, tăng cường đoàn kết. Không đâu, ngược
lại thì có. Có thể các ĐV sẽ dè dặt hơn trong phát ngôn và hành động, nhưng sẽ
sôi sục hơn trong ý nghĩ. Các ĐV sẽ đề phòng nhau, tỏ ra sợ sệt hơn. Sự kém trí
tuệ còn thể hiện trong một số chỗ nhầm lẫn và trinh bày ngô nghê, mà phải phân
tích kỹ mới thấy được. Về trình bày: Tuy nêu ra nhiều chi tiết vi phạm thuộc
nhiều lĩnh vực, nhưng nhiều việc vẫn ở dạng tù mù vì chỉ là định tính trong một
khoảng rất rộng. Nhiều câu văn, nhiều nội dung trùng lặp hàng vài chục lần, quá
nhàm chán.
Cứ cho rằng khi mà
kỷ luật trong đảng đã quá rệu rã, nguy cơ tự diễn biến quá cấp bách, rất cần
xiết chặt tổ chức thì phải ban hành QĐ về xử lý kỷ luật ĐV vi phạm như là một
giải pháp tình thế. Nếu thế thì việc gì phải ra QĐ 102 dài dòng, chỉ cần bổ
sung và sửa chữa một chút QĐ 181 là được. Việc soạn thảo, ban hành QĐ 102 gây
ra tốn kém không cần thiết. Hay QĐ 181 do một người khác ký, bây giờ người mới
phải ký để tạo uy danh. Không phải thế đâu. Với những người hiểu biết thì họ
xem việc đó như là một kiểu đạo văn.
4- Run sợ
Ban hành QĐ 102,
bên ngoài tỏ ra kiên quyết, nhưng bên trong ẩn giấu sự run sợ, thể hiện bởi
tăng cường kỷ luật khai trừ đối với nhiều vi phạm vừa được thêm vào. Đó là
những lời dọa dẫm những kẻ yếu bóng vía, là nắm giẻ bịt miệng những kẻ cầu an,
nhưng là trò cười đối với người có bản lĩnh. Các lãnh đạo ĐCSVN quá tôn
thờ nền dân chủ xã hội chủ nghĩa, nhà nước pháp quyềnXHCN, nền kinh tế
thị trường định hướng XHVN nên ĐV nào có ý phản bác là khai trừ ngay.
Họ cũng quá thù hận thể chế ‘tam quyền phân lập’, ‘xã hội dân sự’,
‘đa nguyên, đa đảng’. nên ĐV nào dám đòi thực hiện thì phải khai trừ
ngay. Họ cũng phải giữ cho được sự toàn trị, phải nắm thật chắc lực lượng vũ
trang và báo chí, văn học, nghệ thuật, ĐV nào nghi ngờ đến sự lãnh đạo trong 2
lĩnh vực đó phải khai trừ ngay.Thử hỏi tôn thờ những thứ độc hại và mơ hồ, thù
hận những xu hướng tiến bộ mà đại đa số các nước văn minh theo đuổi thì liệu có
tồn tại được lâu dài. Chắc họ biết dư luận cho rằng khó có thế lực bên ngoài
đánh đổ được CS, mà CS chỉ bị sụp đổ từ bên trong. Họ quá lo sợ cái thế lực bên
trong ầy nên tìm cách tận diệt. Nhưng diệt thế nào được lực lượng phát sinh và
phát triển theo đúng quy luật.
5- Ra oai và lên gân
Những vi phạm về
tham nhũng, lảng phí viết ở điều 16.. Điều này được bổ sung nhiều tiểu mục, kể
ra rất nhiều hành vi, nhưng xem ra chỉ là đánh trống và hô khẩu hiệu. Việc
chống tham nhũng và lãng phí ở dạng “đã hổ” tuy có làm dăm ba vụ nhưng hiệu quả
chưa rõ ràng, còn loại ruồi nhặng tràn lan khắp nơi thì vài chục cái QĐ 102
chẳng làm gì được.
Toàn bộ tinh thần,
nội dung và văn bản của QĐ 102 thể hiện một
trình độ trí tuệ quá thấp, có cái nhìn thiển cận, sự bảo thủ nặng nề, sự độc
đoán lên tột đỉnh, sự quẩy đạp trong hấp hối. Rồi cũng sẽ giống như số
phận của nhiều quyết định hoặc nghị quyết khác, tốn nhiều công sức và giấy mực
để làm ra, tốn nhiều thời gian và công sức để phổ biến và quán triệt, nhưng rồi
chẳng mang lại được nhiều kết quả tích cực, sẽ là lợi ít hại nhiều.
Để cứu vớt phần
nào uy tín và danh dự của Đảng thì phải có những cải cách triệt để chứ không
phải bằng cách tạo ra nhiều nghị quyết hoặc quyết định có giá trị quá thấp, mà
lại cứ nhầm tưởng là kết quả của đỉnh cao trí tuệ.
Nguyễn Đình Cống
9-12-2017