Theo BVN
Hà Sĩ Phu
Khoa
học cho biết trong không gian luôn có những sóng vô hình tác động vào
cơ thể con người làm cho mình bỗng nhiên thay đổi sinh hoạt, thay đổi
tính tình, cảm xúc. Đã hai tháng nay, thềm lục địa của nước mình bị cái
giàn khoan khổng lồ của của tên cướp biển cắm vào trúng long mạch của
nòi giống Việt, chẳng biết có phải vì thế mà khiến cho nhiều người Việt
mình ăn ngủ không yên, hằng đêm thắc thỏm, cứ thắp nhang lên bàn thờ là
thấy hình ma quỷ hiện về, lo nghĩ mung lung, đêm nằm thường sinh ác
mộng. Tôi ngẫm từ cá nhân mình thì biết. Xin kể với bạn bè những suy
nghĩ mung lung ấy của mình thường bất chợt hiện về trong giấc ngủ. Tản
mạn đủ điều, không mạch lạc.
1. Ác mộng
Cứ
lơ mơ ngủ là hiện ra rõ mồn một cảnh một gia đình cự phách bỗng dưng
tan tác như một lũ ăn mày. Tổ tiên họ để lại cho con cháu một cơ ngơi đồ
sộ đủ làm ăn no ấm đến muôn đời. Chẳng ngờ thằng anh cả say mộng gia
trưởng, hão huyền, lừa đàn em để lén đi đánh bạc với lão hàng xóm tinh
quái, bị thua bạc phải đem gán cả cái gia tài gấm vóc ấy, lại ngầm ký
mấy bản giao kèo hẳn hoi.
Hốt
hoảng sợ gia đình biết sẽ đánh đuổi ra đường, thằng thua bạc bèn nói
khó với lão hàng xóm tìm cách lo liệu sao cho trót lọt. Hồi lâu bàn bạc,
hai bên nghĩ ra một mẹo, không trao cả gia tài ngay một lúc mà cứ “bàn
giao” từng phần, cho gặm dần như tằm ăn lá dâu, nay thuê khoảnh vườn này
50 năm, mai cho một bọn gia nhân sang làm nhà ở nhờ một góc, mốt cho
thuyền bè sang đánh cá chung tại hồ, lại cho mấy con nô tỳ ăn ngủ với
thằng anh cả ấy đến có con riêng…
Gia đình có
phát hiện thì thằng anh cả mất nết ấy cứ dùng “quyền huynh thế huỵch”
lấp liếm vài câu lấy lệ, cũng ra vẻ khoa chân múa tay phản đối lão hàng
xóm cho qua chuyện, hứa hươu hứa vượn cốt sao gia đình không nổi giận,
nổi khùng. Cứ thế chẳng mấy chốc cả gia tài đồ sộ rơi hết vào tay lão
hàng xóm, còn gia đình thì “may mắn” được lão hàng xóm “tốt bụng” mở
lượng hải hà cho lưu trú ở một góc vườn, con cháu đời đời được làm kẻ
hầu người hạ cho lão hàng xóm tham lam tinh quái. Cả gia đình bất hạnh
chỉ còn biết ngậm một nỗi căm hờn trong tủi nhục, chẳng biết trách mình
ngu dại, lại thầm trách tổ tiên đã làm gì thất đức để sinh ra một thằng
con trưởng vô phúc, bán cả cha ông…
Tỉnh dậy
thấy mắt mình ươn ướt, chắc mắt già kèm nhèm nó thế, chứ chẳng lẽ lại vớ
vẩn thương cái gia đình trong mộng, thế rồi mệt quá mà ngủ thiếp đi.
2. Ngộ độc hàng Tàu
Đấy
là chuyện ngủ, giờ đến chuyện ăn. Một đất nước xưa nay rất trong lành
mà bây giờ hằng ngày ăn gì cũng sợ độc, một thứ độc rất… Trung Quốc! Vợ
tôi thường mua lê mua táo thắp nhang, những quả táo quả lê rất đẹp nhìn
mà phát thèm, thế nhưng để quên ba tháng trên bàn thờ mà trông vẫn đẹp
mã như không mới hoảng hồn chứ, bổ ra thấy quả thì rắn như đá, quả thì
thối đen bên trong, không biết họ tẩm chất gì lạ thế, chỉ dân mình là
khổ.
Nhưng đêm nằm nghĩ lại thấy người dân còn may, chứ lớn lao như Đảng ta mà xơi phải món vịt tiềm thuốc Bắc “Thập lục kim tự” (vịt đây là vịt Bắc Kinh chính hiệu) là biến thái ngay không cứu được nữa là.
Động lòng trắc ẩn, tôi nhập hồn Bút Tre, nhỏm dậy, bật đèn ghi vội vào nhật ký:
Ngộ độc là tại hướng (ba) đình
Cả làng ngộ độc, cớ chi mình kêu ca?
Đường đường như thể đảng Ta
Xơi phải mười sáu chữ, cũng biến ra… đảng Tàu!
Biết có bậc đại nhân cũng ngộ độc như mình, như có người “đồng bệnh tương lân” nên tấm lòng AQ cũng tự sướng đôi chút.
3. Ước gì mình nhầm
Viết thế rồi vẫn cứ áy náy, liệu mình nghĩ như thế có nhầm không, có quá không? Vẫn biết tình hình hiện nay, hai chữ “bán nước”
thiên hạ đã nói, đã viết giăng giăng khắp nơi, đến nhà “Hồ Chí Minh
học” Nguyễn Khắc Mai cũng đã công khai bảo cái công hàm của chính phủ
Phạm Văn Đồng (tất nhiên dưới sự lãnh đạo của Hồ Chủ tịch) là phản động,
phản quốc rồi, nhưng thôi, cứ níu lấy hy vọng chút xíu, cứ đắm đuối, cứ
mong sao những suy nghĩ của mình là nhầm lẫn thì đại phúc cho dân, theo
kiểu “lạc quan vô tận” ấy mà. Trước đông người, ai nỡ buông một lời
tuyệt vọng? Lạy trời cho những lời phê phán của mình là nhầm, nhầm vài
phần trăm thôi cũng được.
Nhưng khốn nỗi, không
gì chống nổi thực tế, những tin tức sáng nay (xem phần dưới) đã thêm một
lần quyết định, cho thấy sự kết tội như thế chẳng những không nhầm, rất
không nhầm, mà trái lại còn chưa tới, chưa ngang tầm với thực tế đồi
bại không thể chối cãi. Cuộc đầu hàng và Hán hóa đã đi nhanh hơn sức
mình tưởng tượng, vì được chuẩn bị quá lâu rồi.
4. Những tin tức sáng nay.
Tin thứ nhất là ảnh chụp bức công văn của Bộ Ngoại giao Việt Nam gửi các địa phương về 16 điều cần làm ngay để thực hiện theo ý kiến của Bí thư Tỉnh ủy Quảng Đông Hồ Xuân Hoa (xem tại đây, và tại đây). Trong đó có điều 1 “Thúc đẩy Ủy viên Bộ chính trị, Bí thư Thành ủy Hà Nội Phạm Quang Nghị và Ủy viên Bộ chính trị, Bí thư Thành ủy Thành phố Hồ Chí Minh Lê Thanh Hải thăm Quảng Đông”.
Và trong điều 2, Trung Quốc sẽ đào tạo các cán bộ đảng cho Việt Nam, cụ thể là “trong
05 năm đào tạo 300 cán bộ Đảng Cộng sản Việt Nam; trong đó Hà Nội và
Thành phố Hồ Chí Minh mỗi địa phương 100 cán bộ, 100 cán bộ của các tỉnh
thành có quan hệ hợp tác với Quảng Đông nhiều như TP. Hải Phòng, Đà
Nẵng, tỉnh Quảng Ninh, Quảng Nam“.
Tưởng
Việt Nam đã cam tâm làm một tỉnh “Quảng Nam” của Trung Quốc, hóa ra
không được thế, chỉ đáng là một địa phương trong vòng quản trị của tỉnh
Quảng Đông thôi. Chẳng trách UV BCT Nguyễn Thiện Nhân cũng chỉ ở tầm
nhảy múa với tỉnh Quảng Tây, thế cũng vinh dự chán! Hề hề, trước đây học
sách thấy hai chữ “khuyển mã”, giờ mới hiểu nghĩa. Bình luận thêm nữa
là thừa.
Tin thứ hai, một cán bộ khá cao cấp cho biết tinh thần chống xâm lược mới nhất của Trung ương cần được quán triệt là :
Một: Tận dụng mọi phương tiện truyền thông, mọi diễn đàn để tố cáo China, NHƯNG DỨT KHOÁT KHÔNG KIỆN.
Hai: Xác định Mỹ vẫn là kẻ thù lâu dài (của đảng) vì đi với Mỹ thì mất chế độ.
Ba:
ĐẢNG RẤT THƯƠNG DÂN, có chiến tranh thì nhân dân sẽ khổ, nên đảng phải
nhịn Trung Quốc hết mức, không để xảy ra chiến tranh tránh khổ cho dân.
Tuy
đây chỉ là thông tin từ thư của bạn bè, nhưng đối chiếu với thực tế và
theo kinh nghiệm cho biết những tin tức này là đáng tin cậy, một đảng
viên tử tế không thể bịa ra những tin đang phổ biến trong đảng như thế
này. Tin tức này gợi ra một số vấn đề mà tôi thường nghĩ tới nhưng chưa
có dịp viết ra, xin đề cập đến ở phần sau.
(còn tiếp)
H.S.P. ngày 1-7-2014