Hồng Thủy
Kết luận vấn đề, Tiến sĩ Subhash Kapila cho rằng, chính các hành động hung hăng khiêu khích của Trung Qu ốc ở Biển Đông đã biến vùng biển này thành một thùng thuốc súng, kích thích chủ nghĩa dân tộc cực đoan trỗi dậy. Bắc Kinh đang đánh bạc với nhận thức rằng sức mạnh của Mỹ đang suy giảm, còn Án Độ và Nhật Bản thì không thể kết hợp chiến lược với nhau, vì vậy Bắc Kinh có thể rảnh tay thống trị toàn bộ Biển Đông. Trung Qu ốc dường như không biết gì về những bài học của thế kỷ 20 khi mà các thế lực bành trướng sử dụng sức mạnh quân sự hoặc đe dọa dùng vũ lực cố gắng phá vỡ sự cân bằng chiến lược, cuối cùng đều kết thúc trong sự ô nhục.
(GDVN) - Washington
sẽ can thiệp quân sự nếu Trung
Qu ốc tấn công Philippines hay Nhật Bản. Một cuộc tấn công vào
Việt Nam cũng có thể dẫn đến những phản ứng tương tự.
Tàu chiến Mỹ. Hình minh họa
Eur Asia Review ngày 21/7 đăng bài
phân tích của Tiến sĩ Subhash Kapila, thành viên Nhóm phân tích Nam Á từ Ấn Độ
bình luận, Biển Đông đã nổi lên như một điểm nóng trong khu vực và toàn cầu, gây
nguy hiểm cho an ninh và ổn định của khu vực Đông Thái Bình Dương rộng lớn.
Những điều này phát sinh chủ yếu từ xu hướng của Bắc Kinh muốn dùng vũ lực để
giải quyết tranh chấp lãnh thổ.
Sự kiện Trung Qu ốc hạ đặt bất hợp pháp
giàn khoan 981 với hạm đội tàu hộ tống lên cả trăm chiếc trong vùng đặc quyền
kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam hồi tháng 5 và nỗ lực cải tạo bất hợp pháp
để tạo ra các đảo nhân tạo ở Trường Sa đã cho thấy, Trung Qu ốc đang triển khai một
kế hoạch chiến lược chi tiết ở Biển Đông, trong đó chống leo thang xung đột
hoặc giải quyết xung đột trên Biển Đông không phải mối bận tâm của họ.
Thủ đoạn chiếm đảo ở Biển Đông hiện
nay dường như được Bắc Kinh thay thế bằng một chiến thuật mới để tạo ra các hòn
đảo nhân tạo (bất hợp pháp) để không chỉ nhằm yêu sách một vùng đặc quyền kinh
tế rộng lớn hơn, mà còn bổ sung căn cứ mở rộng phạm vi kiểm soát quân sự lớn
hơn đối với vùng biển chiến lược này.
Kế hoạch chiến lược của Trung Qu ốc ở Biển Đông cần phải
được nhìn từ lăng kính Trung Qu ốc
tăng cường sức mạnh quân sự để hiện thực hóa đường lưỡi bò. Yêu sách (vô lý)
hầu như bao gồm toàn bộ Biển Đông đã được tăng cường cùng với sự hoạt động mạnh
mẽ của hải quân Trung Qu ốc
ở Biển Đông với cái cớ bảo vệ "lợi ích quốc gia cốt lõi". Hoạt động
này thậm chí có thể đi đến chiến tranh.
Bắc Kinh tăng cường năng lực quân sự
trên Biển Đông với mục tiêu hết sức rõ ràng, bao gồm thống trị toàn bộ Biển
Đông và xem đó như một mục tiêu bắt buộc trong các chiến lược tấn công và phòng
thủ của quân đội Trung Qu ốc.
Kết thúc trò chơi này, Bắc Kinh muốn biến Biển Đông thành ao nhà của họ được
gọi với mỹ từ "vùng nội thủy" hay "vùng nước lịch sử".
Trong nỗ lực thống trị toàn bộ Biển
Đông, rất có khả năng Bắc Kinh sẽ tuyên bố áp đặt vùng nhận diện phòng không
(ADIZ) ở Biển Đông tương tự như đã làm ở Hoa Đông. Chi ến lược
(cuồng vọng) này của Bắc Kinh không chỉ giới hạn trong việc kiềm tỏa hoặc đánh
bại Việt Nam và Philippines, mà còn nhằm đánh bại sự thống trị của Hoa K ỳ ở Tây Thái Bình Dương.
Động thái hung hãn của Trung Qu ốc ở Biển Đông sử dụng
vũ lực hay đe dọa sử dụng vũ lực để giải quyết các vấn đề có lợi cho họ đã tạo
ra sự mất niềm tin nghiêm trọng trong khu vực đối với Trung Qu ốc, làm suy giảm đáng
kể đến hình ảnh chính trị của Bắc Kinh. Xét về tổng thể, có một mối quan ngại
ngày càng tăng ở Đông Nam Á rằng Trung
Qu ốc đang nổi lên như một mối đe dọa quân sự, kích thích một
cuộc chạy đua vũ trang trong khu vực, đặc biệt là tàu ngầm.
Những yếu tố này cho thấy Trung Qu ốc không phải là một
bên liên quan lành tính, họ đang làm tổn hại đến an ninh, hòa bình và ổn định ở
Biển Đông cũng như Đông Nam Á, không những thế nó còn tạo ra các tác động tiêu
cực trên phạm vi toàn cầu.
Cuồng vọng của Trung Qu ốc thống trị chiến lược
toàn bộ Biển Đông cũng đẩy Trung
Qu ốc và Mỹ vào thế so găng chiến lược ở Tây Thái Bình Dương.
Trong khi phân cực chiến lược đối phó với tham vọng Trung Qu ốc đang bắt đầu hình
thành ở châu Á.
Về phía Hoa K ỳ, quân đội Mỹ được cho là đã
hoàn thành kế hoạch dự phòng để Washington sẽ can thiệp quân sự nếu Trung Qu ốc tấn công Philippines
hay Nhật Bản. Một cuộc tấn công vào Việt Nam cũng có thể dẫn đến những phản ứng
tương tự của Mỹ.
Đối với Nhật Bản, chiến lược thống
trị toàn bộ Biển Đông và Hoa
Đông từ phía Trung
Qu ốc có thể đẩy Nhật Bản vào thế phải trang bị vũ khí hạt
nhân để bảo vệ an ninh quốc gia và sự sống còn của mình. Ấn Độ đã từng bị đẩy
vào tình thế tương tự năm 1998 mặc dù họ đã tiến hành vụ thử nghiệm hạt nhân
hòa bình đầu tiên của mình năm 1974.
Kết luận vấn đề, Tiến sĩ Subhash
Kapila cho rằng, chính các hành động hung hăng khiêu khích của Trung Qu ốc ở Biển Đông đã biến
vùng biển này thành một thùng thuốc súng, kích thích chủ nghĩa dân tộc cực đoan
trỗi dậy. Bắc Kinh đang đánh bạc với nhận thức rằng sức mạnh của Mỹ đang suy
giảm, còn Án Độ và Nhật Bản thì không thể kết hợp chiến lược với nhau, vì vậy
Bắc Kinh có thể rảnh tay thống trị toàn bộ Biển Đông.