NQL: Bài hay, đăng ở TCCS lại càng hay!
Ảnh bên:Ông Andrea Margeletti, Chủ tịch Trung tâm nghiên cứu quốc tế của Italy (CeSI). Ảnh: TTXVN
“Cần có sự can thiệp của phương Tây, đặc biệt là Mỹ, trong những tranh chấp ở Biển Đông” là quan điểm của ông Andrea Margeletti, Chủ tịch Trung tâm nghiên cứu quốc tế của Italy (CeSI), một trong những cơ quan nghiên cứu địa chính trị thế giới hàng đầu của nước này, trong cuộc trả lời phỏng vấn ngắn với phóng viên về những căng thẳng trên Biển Đông trong thời gian qua và vai trò của Mỹ đối với khu vực Đông Nam Á.
Ảnh bên:Ông Andrea Margeletti, Chủ tịch Trung tâm nghiên cứu quốc tế của Italy (CeSI). Ảnh: TTXVN
“Cần có sự can thiệp của phương Tây, đặc biệt là Mỹ, trong những tranh chấp ở Biển Đông” là quan điểm của ông Andrea Margeletti, Chủ tịch Trung tâm nghiên cứu quốc tế của Italy (CeSI), một trong những cơ quan nghiên cứu địa chính trị thế giới hàng đầu của nước này, trong cuộc trả lời phỏng vấn ngắn với phóng viên về những căng thẳng trên Biển Đông trong thời gian qua và vai trò của Mỹ đối với khu vực Đông Nam Á.
Dưới đây là nội dung của cuộc phỏng vấn.
Căng thẳng giữa Trung Quốc và Việt Nam đã tăng lên đáng kể sau khi
Chính phủ Bắc Kinh quyết định đưa một giàn khoan dầu khổng lồ vào Biển
Đông, tại khu vực mà Việt Nam đã tuyên bố chủ quyền. Theo ông, Trung
Quốc đang có mưu đồ gì bằng hành động ấy?
Chủ tịch CeSI Andrea Margeletti: Theo góc nhìn của châu Âu, quan
hệ giữa Trung Quốc và Việt Nam không đến mức xấu đi như trên thực tế.
Trong quá khứ, giữa hai nước đã từng có những giai đoạn vô cùng căng
thẳng, dẫn đến đối đầu về mặt quân sự.
Trong những năm qua, trong khi quan hệ thương mại được củng cố, điều
thay đổi lớn giữa hai nước là quan hệ chính trị, do tình hình ở Đông Nam
Á có những biến động. Việt Nam hiện tại đã trở thành một quyền lực tầm
trung và mang tính khu vực, với những mối quan hệ ngày càng mở rộng ra
phương Tây. Trong khi ấy, Trung Quốc đã có những bước tiến mạnh mẽ trong
vòng 15 năm qua và trở thành một quyền lực lớn về kinh tế, thứ vũ khí
mà họ dựa vào đó để buộc không chỉ Việt Nam và cả khu vực phải phụ thuộc
mạnh mẽ vào họ. Điều này có những tác động không nhỏ đối với vấn đề
tranh chấp chủ quyền ở Biển Đông.
Tuy nhiên, nếu như những năm trước, các tranh cãi hầu hết được giới hạn
trên bàn đàm phán ngoại giao và các biện pháp gây áp lực nhằm tăng phụ
thuộc về kinh tế, thì nay với sức mạnh quân sự được tăng cường đáng kể,
Bắc Kinh bắt đầu sử dụng chúng để đối đầu với tất cả những ai đang có
tranh chấp với họ. Điều này tạo ra căng thẳng không chỉ với Việt Nam mà
toàn khu vực.
Tôi cho rằng trong tương lai, châu Á nói chung và Đông Nam Á nói riêng
sẽ là một khu vực có ý quan trọng đối với thế giới, đặc biệt là có vai
trò lớn đối với Phương Tây. Do đó, nếu xét về những tranh chấp giữa các
bên, trong đó có cả những đối đầu trong quá khứ, với những cuộc đối đầu
có thể xảy ra và làm thay đổi hiện trạng tranh chấp trong khu vực, thì
cần phải lưu ý rằng, đây không chỉ là cuộc đấu giữa Việt Nam và Trung
Quốc, mà còn là vấn đề lớn giữa Trung Quốc với các nước láng giềng, như
Philippines hay Nhật Bản. Do đó, việc giải quyết các tranh chấp này cũng
cần phải khác so với quá khứ, nghĩa là không chỉ bằng con đường ngoại
giao giữa các nước tranh chấp, mà cần có sự can thiệp của phương Tây.
Sự trỗi dậy của Trung Quốc có phải là do sự suy yếu về ảnh hưởng của
Mỹ tại khu vực Đông Nam Á, dẫn đến một khoảng trống quyền lực? Ngài có
cho rằng một trật tự thế giới mới đang được Trung Quốc tìm cách tạo nên ở
châu Á không?
Chủ tịch CeSI Andrea Margeletti: Tôi đã nghiên cứu vấn đề này từ
lâu. Nhưng ở châu Âu, chúng tôi có những cách nhìn tương đối khác với
cách mà nhà báo các anh nhìn nhận vấn đề.
Ở châu Âu cũng như Trung Đông, những can dự của Mỹ cũng đã có nhiều thay
đổi theo hướng ổn định hơn nhiều theo tình hình. Trên biển Địa Trung
Hải cũng như ở các nước Arab, vai trò của Mỹ vẫn rất lớn và không thể bị
tranh chấp.
Trong khi đó, ở khu vực châu Á - Thái Bình Dương, Mỹ vẫn duy trì một nửa
lực lượng quân sự của họ để cố gắng tiếp tục bảo đảm sức mạnh của một
siêu cường duy nhất mang tính toàn cầu.
Tôi không tin rằng, ở châu Á đang tồn tại một khoảng trống quyền lực nào
đó, xét trên khía cạnh an ninh khu vực, khi quân đội của họ vẫn đóng
trong các căn cứ quân sự ở đây, nhưng vấn đề khiến cho nhiều người ở
châu Á và cả các chính phủ châu Âu lo ngại là sự thiếu chắc chắn trong
chính sách đối ngoại của Mỹ.
Chính phủ Mỹ phải tỏ ra mạnh mẽ và cứng rắn trong đối ngoại với Trung
Quốc và điều đó không chỉ dừng lại ở những tuyên bố, mà phải bằng các
hành động cụ thể sau khi xảy ra những vấn đề trên Biển Đông. Tương lai
của khu vực này phụ thuộc nhiều vào họ.
Chúng ta còn nhớ là cách đây chưa lâu sau khi Trung Quốc tuyên bố thiết
lập Vùng nhận dạng phòng không ở Bắc Á, Mỹ đã phản ứng bằng cách cho máy
bay B-52 bay qua. Đấy là câu trả lời cho thấy rằng Mỹ không muốn nhìn
thấy Trung Quốc ngày càng phát triển và rằng Mỹ vẫn còn có mặt ở khu vực
này.
Cũng nên nhớ rằng, người Mỹ có nhiều vũ khí chiến lược ở châu Á, nhưng
nhiều vũ khí không đồng nghĩa sẽ phải sử dụng chúng và biết sử dụng
chúng. Người Mỹ cũng rất có truyền thống và kinh nghiệm trong việc đối
đầu với các quyền lực mới nổi bằng khả năng hiện có của họ. Hãy tin
tưởng vào họ.
Vậy, theo ông, đâu là lựa chọn cho chính quyền Obama ở Đông Nam Á,
đặc biệt là sau những đối đầu giữa Trung Quốc và Việt Nam? Ông có nhìn
thấy một sự nhích lại gần nhau mang tính chiến lược giữa Việt Nam và Mỹ
không?
Chủ tịch CeSI Andrea Margeletti: Tôi không nhận thấy có nhiều
bước tiến tham vọng của Tổng thống Obama trong vấn đề này, nhất là khi
ông chỉ còn có hai năm trong nhiệm kỳ. Tôi cho là những tuyên bố gần đây
của họ liên quan đến những tranh chấp giữa Trung Quốc và các nước khác
cho thấy Mỹ rất quan tâm đến tình hình, dường như Mỹ chỉ muốn cố gắng
duy trì hiện trạng.
Tình hình căng thẳng ở châu Á không chỉ là mối lo của riêng Mỹ mà còn
của cả châu Âu khi nền kinh tế của họ cũng sẽ bị ảnh hưởng. Italy cũng
rất chú ý theo dõi tình hình và có thể sẽ được Thủ tướng Matteo Renzi đề
cập đến trong chuyến thăm Trung Quốc trong tháng này.
Đối với châu Âu, việc duy trì hòa bình trong khu vực này có ý nghĩa quan
trọng bởi trao đổi thương mại đa chiều giữa châu Âu và Đông Nam Á đang
tăng nhanh trong những năm qua.
Trong khi Nhật Bản ở Bắc Á và Philippines ở Đông Nam Á đều có những hiệp
định quân sự bền chặt và mạnh mẽ với Mỹ thì Việt Nam không có những
điều này.
Quá khứ chiến tranh Việt Nam vẫn còn sống động, nhưng tình hình hiện tại
ở khu vực có thể khiến những kẻ thù cũ trở thành bạn bè. Việt Nam có
nhiều mối quan hệ với các nước phương Tây, trong đó có Italy chúng tôi.
Không ngạc nhiên, khi tình hình trở nên căng thẳng, Mỹ là một trong
những quốc gia phương Tây đầu tiên xích lại gần Việt Nam, một phần vì
đang kiếm tìm liên minh trong việc kìm hãm Trung Quốc, phần vì tức giận
trước hành động của Bắc Kinh.
Cả Việt Nam và Mỹ chắc chắn đều sẽ tiến hành các hoạt động ngoại giao để
từ đó xác định các ưu tiên nhằm xem xét mối quan hệ của họ có thể
chuyển hướng như thế nào theo hướng tạo ra một nghị định thư hợp tác
song phương hoặc đa phương nhằm đối phó với Trung Quốc. Nhưng hãy nhớ
rằng, sẽ không thể làm gì được nếu như không có thiện chí./.
Theo: TTXVN