Theo Nghị quyết số 39-NQ/TW (ngày 17-4-2015) của Bộ Chính trị, mỗi năm phải
tinh giản 70.000 người, sau 2 năm thực hiện phải giảm 140.000 người mới theo
tiến độ nhưng thực tế ngược lại, không giảm được mà còn tăng lên 96.000 người...
Sáng 29-11, tại Hội nghị trực
tuyến toàn quốc học tập, quán triệt các Nghị quyết Hội nghị Ban Chấp hành Trung
ương Đảng lần thứ 6, khóa XII, đồng chí Phạm Minh Chính, Ủy viên Bộ Chính trị,
Bí thư Trung ương Đảng, Trưởng Ban Tổ chức Trung ương đã giới thiệu và quán
triệt Nghị quyết số 18-NQ/TW “một số vấn đề về tiếp tục đổi mới, sắp xếp tổ
chức bộ máy của hệ thống chính trị tinh gọn, hoạt động hiệu lực, hiệu quả”.
Quang cảnh Hội nghị. Ảnh: VGP |
Thưa "đồng chí chưa bị lộ "(ĐCCBL) Phạm Minh Chính, cánh tay mặt của ĐCCBL Nguyễn Phú Trọng.
Đã giản xuống mà lại tăng lên thế này thì không thể có kết luận nào khác hơn là bọn thù địch đã chun sâu leo cao vào tất cả các cấp đảng/chính quyền.
Chúng nó thành công trong việc thúc đẩy "tự chuyển hóa, tự diễn biến" các đồng chí để làm ngược lại Tinh giản biên chế của Đảng.
Thậm nguy, Chí nguy! Phải cho hết chúng nó vào lò.
Dân Quyền
Tại đây, đồng chí Phạm Minh Chính cho biết, sau 30 năm đổi mới, chúng ta
chuyển từ nền kinh tế quan liêu bao cấp sang nền kinh tế thị trường, các tổ
chức chính trị đã chuyển đổi kịp thời trước yêu cầu đổi mới kinh tế đi đôi với
đổi mới hệ thống chính trị. Tuy nhiên bên cạnh kết quả đạt được, Ban Chấp hành
Trung ương cũng thẳng thắn chỉ ra, bộ máy của hệ thống chính trị vẫn còn nhiều
hạn chế chưa đáp ứng được mục tiêu yêu cầu đề ra.
Tổ chức bộ máy còn cồng kềnh, nhiều tầng nấc, nhiều đầu mối, nhất là số đầu
mối bên trong của các cơ quan trong hệ thống chính trị ngày càng phình ra, hiệu
lực hiệu quả chưa đáp ứng yêu cầu.
Hiện nay tổ chức ở cơ quan nhà nước từ Trung ương đến địa phương còn cồng
kềnh, chức năng nhiệm vụ còn chồng chéo, ví dụ như Bộ Tài chính với Bộ KH-ĐT,
Bộ GT-VT với Bộ Xây dựng… Bên cạnh đó, số bộ, cơ quan ngang bộ thuộc Chính phủ
dù đã có nhiều đổi mới nhưng vẫn còn đến 30 đầu mối bộ, cơ quan ngang bộ.
Trong khi đó, ở Nhật Bản con số này chỉ là 11, Singapore là 15, Trung Quốc
20,… So với các nước châu Âu thì Việt Nam cũng cao hơn rất nhiều.
Tháng 6-2017, số bộ và cơ quan ngang bộ thuộc Chính phủ nhiệm kỳ này giữ ổn
định so với 2 nhiệm kỳ trước nhưng đầu mối bên trong các bộ ngành, địa phương
tăng nhanh.
Cả nước có 42 tổng cục tăng 2 lần so với năm 2011; 826 cục, vụ thuộc các
tổng cục, tăng 4,7%; 7.280 phòng trong tổng cục, tăng 4,7% so với năm 2011; 750
vụ cục và tương đương thuộc bộ, tăng 13,6%; 3.970 phòng trực thuộc bộ tăng 13%
so với năm 2011.
Số liệu này chưa kể quân đội và công an. Riêng các cơ quan giúp việc của
Trung ương tăng 23 đầu mối (21,9%) và 40 đầu mối cấp vụ tăng 21%; đầu mối cấp
phòng cũng tăng 37,4%;...
Theo đồng chí Phạm Minh Chính, cơ cấu tổ chức cán bộ, công chức còn bất
cập, số người hưởng lương, phụ cấp từ ngân sách nhà nước rất lớn, nhất là biên
chế trong đơn vị sự nghiệp công lập, cán bộ hoạt động không chuyên trách cấp
xã, thôn.
Tính đến ngày 1-3-2017, số người hưởng lương và phụ cấp từ ngân sách Nhà
nước (NSNN) khoảng 4 triệu người, chưa tính quân đội và công an. Số cán bộ công
chức ở Trung ương là 279.143 người; cấp tỉnh, huyện 2.080.000 người; cấp xã,
thôn, tổ dân phố 1.266.000 người.
“Có thể khẳng định số người ăn lương và phụ cấp của ta tang rất nhanh. Nền
kinh tế phải gánh vác rất khó khăn. Khó khăn này tập trung vào 2 điểm chính là
các đơn vị sự nghiệp trên 2 triệu người và cấp xã, thôn, tổ dân phố” – đồng chí
Phạm Minh Chính cho biết.
Sau 2 năm thực hiện tinh giản biên chế nhưng số người hưởng lương, phụ cấp
không giảm mà còn tăng lên. Theo Nghị quyết số 39-NQ/TW (ngày 17-4-2015) của Bộ
Chính trị, mỗi năm ta phải tinh giản 70.000 người, sau 2 năm thực hiện phải
giảm 140.000 người mới theo tiến độ nhưng thực tế ngược lại, không giảm được mà
còn tăng lên 96.000 người. Đây là một mâu thuẫn lớn.
Tỷ lệ công viên chức hưởng lương trên 1.000 dân ở Việt Nam là 43 người chưa
kể quân đội và công an trong khi đó 1 số nước trong khu vực tính cả quân đội,
công an như Philipines là 1.000 dân mới có 13 cán bộ công viên chức; Ấn Độ có
16 người; Indonesia 17 người; Singapore có 25 người…
“Về cơ bản, tỷ lệ công chức nước ta cao hơn rất nhiều so với các nước” –
đồng chí Phạm Minh Chính cho biết.
Từ năm 2011 đến năm 2015 chi thường xuyên chiếm 65% tổng chi ngân sách,
tăng 2,2 lần so 5 năm trước. Những năm gần đây, tổng chi thường xuyên đều tăng.
Năm 2014 là 704.000 tỷ; năm 2015: 777.000 tỷ tăng 10,3% so 2014; năm 2016:
837.000 tỷ tăng 1,7% so với năm 2015; dự toán chi năm 2017 là 900.000 tỷ, tăng
7,87% so với năm 2016, tăng 16,25 so với năm 2015 (năm ban hành Nghị quyết 39
về tinh giản biên chế). Trong chi thường xuyên này, chi cho con người là cao
(lương và phụ cấp khác chiếm 53%).
Cũng theo đồng chí Phạm Minh Chính, số lượng lãnh đạo, cấp phó trong các cơ
quan đơn vị còn nhiều chiếm tỷ lệ cao, bổ nhiệm cấp hàm một số cơ quan Trung
ương còn nhiều. Cả nước hiện có 81.492 lãnh đạo cấp phó từ phó phòng đến thứ
trưởng chiếm 21,7% trong tổng số cán bộ công chức từ Trung ương đến cấp huyện.
Cứ 5 cán bộ công chức thì có 1 lãnh đạo cấp phó, có nơi 44/46 lãnh đạo, có
cơ quan 100% cán bộ là lãnh đạo, không có ai là chuyên viên. Có vụ có 6 hàm vụ
trưởng, 7 hàm phó vụ trưởng, có cả hàm trưởng phòng, phó trưởng phòng, thậm chí
có vụ có 19 hàm phó vụ trưởng.
“Chúng ta đang lạm phát cấp phó, đây là việc rất rõ. Mỗi bộ có từ 5- 6 cấp
phó, thiếu bổ sung rất nhanh nhưng vẫn kêu không đủ người đi họp, rõ ràng cơ
chế vận hành có vấn đề, chức năng nhiệm vụ có vấn đề.” – đồng chí Phạm Minh
Chính nhận định.
Về đơn vị hành chính cấp địa phương, đồng chí Phạm Minh Chính cho biết, năm
1986, cả nước chỉ có 44 đơn vị hành chính cấp tỉnh, nhưng đến nay đã tăng thành
63 đơn vị cấp tỉnh. Như vậy, sau 30 năm đổi mới, cả nước đã tăng thêm 19 tỉnh,
178 huyện và 1.136 xã. Trong số đó, hiện cả nước có hơn 700 đơn vị cấp xã không
đạt tiêu chí về quy mô diện tích và dân số.
Đặc biệt, chưa phân định rõ và tổ chức thực hiện mô hình chính quyền nông
thôn, đô thị, hải đảo và đơn vị hành chính - kinh tế đặc biệt. Trong những năm
qua chỉ có xu hướng là phải tách ra chứ không có nhập vào. 10 năm qua chỉ giảm
được một đơn vị hành chính cấp tỉnh là việc sáp nhập Hà Tây vào Hà Nội.
Theo đồng chí Phạm Minh Chính, việc sáp nhập Hà Tây vào Hà Nội lúc bàn thảo
thì khó khăn vô cùng, với rất nhiều băn khoăn, lo lắng. Ví như sáp nhập vào rồi
thì truyền thống văn hóa, lịch sử, kinh phí, đặc biệt là công tác cán bộ sẽ ra
sao?
“Sáp nhập phòng đã khó rồi, vì hai ông trưởng phòng nay chỉ còn chọn một
ông. Sáp nhập cấp tỉnh thì còn khó khăn gấp bội, vì 2 người đứng đầu cũng là Ủy
viên Trung ương cả. Rất khó, nhưng với quyết tâm chính trị cao, chúng ta đã
làm” - đồng chí Phạm Minh Chính cho biết.
Giờ đây, sau gần 10 năm nhìn lại, thấy quyết sách sáp nhập Hà Tây và Hà Nội
là “đúng đắn, thành công, hiệu quả”, mở ra không gian cho sự phát triển cho cả
Hà Nội cũng như Hà Tây cũ. Mọi khó khăn lúc đầu đặt ra đến nay cũng đều được
giải quyết.
“Sáp nhập tỉnh lớn như vậy còn làm được, vậy xã, phường thì sao không làm
được? Hà Tĩnh hiện nay đang sáp nhập thôn bản. Hòa Bình đang nghiên cứu nhập xã
và ở một số nơi đang nghiên cứu sáp nhập huyện. Sáp nhập được là sẽ giảm ngay
đội ngũ cán bộ, biên chế, giảm chi ngân sách... Hà Tây sáp nhập Hà Nội là bài
học thành công sống động. Khó mấy cũng làm được, nếu điều đó là đúng đắn, phù
hợp với thực tiễn xã hội” – đồng chí Phạm Minh Chính nhấn mạnh.
TRẦN BÌNH