Hắc cảnh đang chận bắt từng SV còn kẹt trong ĐHBK.HK |
(Chép từ FB Phạm Trần Bảo Anh. Bảo Anh là một designer trẻ, tốt nghiệp Đại học Kiến Trúc. Bài viết này thật bình dị, nhẹ nhàng...Hôm nay ngày 20/11, một học trò nhắn tin hỏi mình về HK. Đọc được bài này, thôi gửi đây cho học trò đọc...)
Mình lẽ ra không muốn viết. Nhưng giờ quá nhiều người hỏi và kêu mình giải thích.
Thú thật mình sợ khi phải viết ra, mình sợ hệt như giới trẻ VN sợ hãi mỗi khi nhắc đến chánh trị.
Các bạn cần biết rằng, ở VN, đôi khi chỉ một stt thôi là đủ để bị mời làm việc. Cho nên với vốn kiến thức ít ỏi về xã hội mà mình có, mình chia sẻ lại diễn biến một cách ngắn gọn nhất có thể về Hongkong (HK).
HK là một đặc khu của TQ, chính sách một quốc gia hai chế độ. Trước đây HK thuộc khối liên hiệp Anh. Năm 97 trả lại bằng ngoại giao cho TQ.
Vấn đề là, người HK đã được thừa hưởng nền tư pháp, nền giáo dục từ Anh, họ ý thức được rằng nếu có sự cố xảy ra, tòa án và giới luật gia sẽ tranh tụng đòi quyền lợi cho thân chủ. Nói theo kiểu ngôn ngữ ở khu trà đá café là bạn không cần sợ bất kì thằng con ông cháu cha nào, hay sợ thằng cán bộ nào. Vì nếu xảy ra tranh chấp, đưa nhau ra tòa án công bằng, có luật pháp đảm bảo. (Khúc này ae nào còn khó hiểu, thì đọc xem thuật ngữ tam quyền phân lập và tự ngẫm)
Về kinh tế, nhờ sự rõ ràng về luật pháp, HK dễ dàng trở thành một trung tâm giao dịch và đem lại lợi ích về $ khủng khi thu hút đầu tư nước ngoài cho quốc gia đang sở hữu nó.
Người HK không phải chấp nhận họ thuộc về TQ đại lục. Sự kiện 1997 xảy ra. Một số người HK đã sang UK hoặc các nước phương tây sống. (Chính phủ UK cho phép người HK nhập quốc tịch). Thậm chí người HK sang Vancouver (Canada) làm thành một TP hầu hết là người HK. Người TQ tràn vào cố gắng đồng hóa HK nhưng không được, sống lâu trong "bơ thừa sữa cặn" nên họ ý thức được rằng bơ ngon hơn rau muống.
Sự mẫu thuẫn đó cứ âm thầm diễn ra. Và Trung Cộng từ từ từng bước cài cắm phe đỏ vào chính quyền HK. Đỉnh điểm là đặc khu trưởng HK hiện nay - Lâm Trịnh Nguyệt Nga.
Thế rồi cái gì đến phải đến, sau bao cuộc biểu tình vì chống lại những chính sách TQ áp đặt lên HK mà tiêu biểu nhất là Dù Vàng do Hoàng Chí Phong và mấy người bạn trẻ của anh ta lãnh đạo (mình thích nhất Agnes Chow - may mắn cho ai lấy được cô bé làm vợ). Nhận thấy nếu không thay đổi nền luật pháp dân chủ tại HK thì TQ khó mà sát nhập HK thành bờ cõi của mình (khúc này Xi đại đế nôn nóng thôn tính quá). Thành ra áp nhanh cái luật dẫn độ lên HK thông qua bàn tay chị Lâm.
Tèn ten, dân HK không ngu, giới luật gia HK càng thông minh hơn. Dĩ nhiên họ không chịu. Hiện tại, nếu bạn đang sống ở HK, khi phạm pháp, bạn sẽ ra tòa ở HK và bị xử. Sau đó kết quả như thế nào thì bạn chịu. (Khúc trên mình nói rồi đó, thứ làm cho HK đặc biệt chính là luật pháp công bằng). Nếu luật dẫn độ được thông qua, thì người HK sẽ bị lôi về đại lục xử, mà tính công bằng trong luật pháp ở các nước có thể chế thiên đường thì các bạn tự biết nha. Đặc biệt là án chánh trị.
Nổ ra biểu tình liên tiếp, kết quả bà Lâm phải ngừng thông qua dự luật Dẫn độ. Nhưng trước khi ngừng thì đã có đàn áp, có đổ máu, "hắc cảnh" đã bắn chết sinh viên biểu tình, hàng loạt vụ tự tử, khủng bố trắng bất chấp luật pháp xảy ra. Chính quyền HK đã dồn người dân tới chân tường.
Người HK quyết định biểu tình để giữ bằng được quyền bầu cử dân chủ. Ai cũng biết nếu bầu cử dân chủ thực sự thì Trung cộng chẳng thể nào cài cắm được phe ta vào. Các bạn đã đi bầu cử ở VN chưa, nếu chưa đi thì yên tâm, các bạn như robot, chả biết mình bầu cho ai. Đợt trước mình tẩy chay bầu cử vì mình ghét Đảng cử dân bầu. Bên HK thì đỡ hơn, tạm thời tính dân chủ còn ít ít nên các cậu trẻ sẽ tham gia tự ứng cử. Và bà Lâm cấm Hoàng Chí Phong ứng cử 🙂.
Thế là tiếp tục biểu tình đòi nợ máu, đòi tự do...
Cái nhọt ở HK khiến chính quyền TQ đau nhức và tức tối khi mà thua ở chiến tranh thương mại và sợ cái nhọt này sẽ lây lan khiến **** sụp đổ. Trong khi Mỹ rơi vào một cuộc đàn hặc nội bộ thì anh Tập rảnh tay hơn và thấy cần liền ra tay dạy dỗ dân HK. Diễn biến tiếp theo thì như các bạn thấy rồi đó. TQ tập trung tấn công vào những trường đại học đầu não của phong trào biểu tình. Một bên là vũ khí hiện đại, một bên thô sơ như thời trung cổ.
Khi phong trào và sự ảnh hưởng này lan rộng thì các nước chung thể chế thiên đường hạnh phúc nụ cười sẽ bắt đầu rêu rao tuyên giáo đổ lỗi cho bên này bên kia. Vì nếu không như vậy, sự ảnh hưởng có thể dẫn đến sụp đổ toàn cục theo hiệu ứng domino.
Tôi buồn vì thấy dân HK phải chọn sự hy sinh để cả thế giới thấy được sự rập rình nguy hiểm của ranh giới từ CS thành phát xít.
Tôi cười vì thấy dân trí VN ta còn thấp nên bị một số kẻ ngụy biện làm cho các bạn hiểu sai về con người HK. Làm sao một đám trẻ rảnh rỗi đi lấy đá ném lại kẻ cầm súng?!
Tôi thấy hạnh phúc vì các bạn trẻ 2k bắt đầu quan tâm chánh trị. Lúc tôi bắt đầu đọc nhiều về chánh trị, tôi đơn độc lắm, tôi biết rằng dù né tránh thì chánh trị nó cũng tự tìm đến với mình. Formosa, HD981, 10-6 ANM và đặc khu,... tôi lạc lõng giữa bạn bè xung quanh. Hay gần đây, mỗi mg không khí bạn hít vào là chánh trị đó. Tuyệt nhiên chúng ta chỉ biết mua khẩu trang đeo chứ đang yên đang lành, nếu loạng quạng là về đồn tự tử.
Không ít bạn bè tôi cũng từng mất việc, bị bỏ tù, đánh đập vì ngày 10-6. Chúng ta chẳng khác gì HK nhưng người HK dám hy sinh thay ta rồi đó.
Một cái cúi đầu giành cho những người HK, các bạn đã giúp chúng tôi ý thức được rằng tự do không miễn phí, và không có sự hy sinh nào là vô ích.
Tôi viết để các bạn đọc và hiểu, hiểu rồi thì hãy tự viết, tự nói với mọi người xung quanh. Biểu tình là điều có trong hiến pháp các quốc gia quy định. Nhưng thử bạn nào ra công viên hay đường phố hét lớn: Đả đảo Tập Cận Bình coi có bị bắt không?! Ngoài biển dân ta vẫn bị bạn tốt đánh và giết, mỏ của ta nó vẫn kéo tàu vào.
Các bạn nên tập đọc nhiều đi, sẽ có lúc các bạn phải chọn chết vinh còn hơn sống nhục như cách người HK đang làm đó. Chân thành.
#prayforHK #chinazi