Thường Sơn
(VNTB) – Sau gần hai
tháng ‘mất tích ở Bangkok’, blogger Trương Duy Nhất đã chính thức được xác
định có mặt tại Việt Nam, nhưng không phải bất cứ nơi nào ngoài Trại giam T16
của Bộ Công an ở Thanh Oai, Hà Nội.
Tin tức trên
được Trương Thục Đoan, con gái của ông Nhất, hiện đang ở Canada cho báo chí
nước ngoài biết rằng phía trại giam thông báo cho mẹ của cô là ông Nhất bị bắt
vào ngày 28 tháng 1 và bị đưa vào trại T16 trong cùng ngày.
Bà Cao Thị Xuân
Phượng, vợ của ông Trương Duy Nhất và là mẹ của Trương Thục Đoan, vào ngày 20
tháng 3 đến Trại T16 với mục đích được thăm gặp chồng; nhưng cán bộ trại không
cho gặp với lý do việc điều tra chưa xong. Tuy nhiên, việc Trại T16 chịu
nhận một ít thực phẩm và áo quần do bà Cao Thị Xuân Phượng gửi vào cho chồng là
một bằng chứng về ‘Trương Duy Nhất ở trong đó’.
Việc Trại giam
T16 của Bộ Công an ‘bắn tin’ về tình hình giam giữ Trương Duy Nhất xảy ra cùng
lúc với việc một facebooker mang tính ‘tín hiệu’ lần thứ hai liên tiếp
phát tin về “Trương Duy Nhất đã ‘có mặt’ ở Việt Nam” (vào tháng 9 năm 2018 cũng
facebooker này phát tin đầu tiên về Trần Bắc Hà bị bắt ở nước ngoài và đưa về
Việt Nam và tin này sau đó được xác nhận là đúng). Cũng đồng thời diễn ra một
đợt bắt bớ tiếp theo của Bộ Công an đối với một số lãnh đạo Đà Nẵng liên quan
đến những tài sản công được bán như cho cho Vũ ‘Nhôm’.
Xem ra, số phận
Trương Duy Nhất đã an bài. Gần như chắc chắn là trong những tháng tới vụ
Trương Duy Nhất sẽ được công bố, nhưng không phải theo cách ‘tự nguyện về nước
đầu thú’ hay tất cả những gì liên quan đến việc bằng cách nào Nhất
lại có mặt trong Trại giam T16 sau khi đã có hiện diện trong một trại giam
khác, mà chỉ đề cập đến vụ việc Trương Duy Nhất ‘dính’ vụ Vũ ‘Nhôm’ ra sao.
Còn cho tới nay,
vẫn chưa có bất kỳ một dấu hiệu nào cho thấy các cơ quan ‘có trách nhiệm’ của
Việt Nam muốn mở miệng về vụ Trương Duy Nhất, dù rằng cách thức đơn giản nhất
của Việt Nam là chối phắt ‘không bắt cóc Trương Duy Nhất’, hoặc cùng lắm thì
tuyên bố ‘Trương Duy Nhất tự nguyện về nước đầu thú’ theo cách mà Bộ Công an và
Bộ Ngoại giao Việt Nam đã ‘đạo diễn’ cho Trịnh Xuân Thanh, sau khi Nhà nước Đức
tố cáo rằng mật vụ việt Nam đã nhảy xổ vào Berlin để bắt cóc Thanh vào tháng 7
năm 2017.
Thậm chí vào lần
này, tốc độ ‘phản ứng nhanh’ của chính quyền Việt Nam về vụ Trương Duy Nhất còn
tệ hơn nhiều so với vụ Trịnh Xuân Thanh. Vào đầu tháng 8 năm 2017, chỉ vài ngày
sau khi bị Nhà nước Đức phản ứng Việt Nam bắt cóc Trịnh Xuân Thanh, Bộ Công an
Việt Nam ít ra còn thông báo ngược lại rằng ‘Trịnh Xuân Thanh đã đến trực ban
Bộ Công an đầu thú’.
Một chi tiết
cũng đáng mổ xẻ là bất chấp khá nhiều tổ chức nhân quyền quốc tế như Ân xá
Quốc tế, Theo dõi nhân quyền, Phóng viên không biên giới, Ủy ban bảo vệ ký giả và
Liên minh Báo chí Đông Nam Á lên tiếng yêu cầu chính phủ Thái Lan phải làm
rõ vụ Trương Duy Nhất mất tích ra sao, số phận của Nhất thế nào…, đồng
thời yêu cầu chính phủ Việt Nam phải có trách nhiệm giải thích về việc này, Bộ
Ngoại giao Việt Nam của Ủy viên bộ chính trị Phạm Bình Minh vẫn một mực im
lặng.
Cũng cho tới
nay, dấu hiệu duy nhất cho thấy chính quyền Việt Nam ‘công bố’ chỉ là một số
bài viết của giới dư luận viên được tung ra, tập trung mổ xẻ mối quan hệ giữa
Trương Duy Nhất với Vũ ‘Nhôm’ và cả những hoạt động thuộc về ‘phe cánh chính
trị’ của ông Nhất – hàm ý rằng nếu trong thời gian tới Trương Duy Nhất có bị
công an và tòa án truy tố và xử tù về tội danh kinh tế thì cũng chẳng có gì là
oan sai, càng chẳng đáng để các tổ chức nhân quyền quốc tế lên tiếng về ông
Nhất.