14 avril 2019

NGỘ ĐỘC

Từ Thức


Chuyện học sinh bị ngộ độc, bỏ mạng hay phải chở vào nhà thương xẩy ra như cơm bữa. Ai cũng biết mạng người ở VN không hơn gì cỏ rác, nhưng vào tận trường học đầu độc trẻ em để kiếm lời, chỉ có đầy tớ mới nghĩ ra, mới dám làm.
Phải làm gì để chấm dứt đại họa này ?
Kêu gọi lương tâm của đầy tớ là chuyện không tưởng, ở một xứ những người cầm quyền lớn hay nhỏ, thay vì rút kinh nghiệm để tránh tệ trạng tái diễn, tìm mọi cách chối tội, bằng những lý luận ngớ ngẩn, nếu không đểu cáng.
Đó là một xã hội không còn một chút tinh thần trách nhiệm. Không còn một người trách nhiệm. Lớn nhỏ phủi tay, hay đổ tội cho nhau.

Luật pháp ? Luật pháp chỉ dành cho người ngoài đảng. Người trong Đảng đã có nội quy Đảng. Cướp của, giết người, sách nhiễu tình dục sẽ bị Đảng khiển trách. Cách duy nhất để chấm dứt nạn trẻ em bị ngộ độc là trong mỗi lớp học, phải có ít nhất một hai con cháu của đầy tớ. Cũng như muốn cải thiện các nhà thương, cách duy nhất là bắt buộc các đầy tớ lớn phải điều trị, khám bệnh ở nhà thương công cộng.Cố nhiên đó là chuyện giỡn chơi, không tưởng. Trong xã hội VN, người dân là thành phần dưới cùng, không đáng đếm xỉa. Phản ứng của Masan khi tương ớt của họ bị Nhật cấm vì độc hại là một thái độ điển hình, lộ liễu nhất về tư duy của giai cấp đầy tớ. Ở bất cứ một xứ bình thường nào, nhà sản xuất hoặc nhận tội, thu hàng hóa về, bồi thường nạn nhân. Hoặc chối tội bằng cách chứng minh là hàng hóa của mình không độc hại. Ở VN, người ta nói khơi khơi, ngon lành, đểu cáng: thực phẩm đó chỉ để dành cho dân VN. Trước đây, ở Âu Châu một công ty bị truy tố vì lưu trữ thực phẩm không đúng tiêu chuẩn vệ sinh. Ra tòa, ông ta khai : thức ăn đó chỉ dành cho gia súc. VN là một đống rác. Người Việt là những người ăn rác. Thực phẩm độc hại chỉ dành cho người Việt vì hai lý do. Thứ nhất, người Việt quen ăn đồ độc hại, có sức đề kháng cao, có ăn thêm cũng không chết, người nào yếu đã chết từ lâu. Thứ hai, người Việt chết quen rồi, vì chiến tranh, ung thư, không khí ô uế, vì tai nạn xe hơi hay bạo hành, có chết thêm vì thực phẩm cũng không thay đổi gì Masan thành thực khi tuyên bố như vậy. Bởi vì họ thành thực nghĩ như vậy. Thức ăn độc hại chỉ dành cho người Việt. Trong một xã hội băng hoại, cái bị ngộ độc nặng nhất là não bộ của tập đoàn cầm quyền và đồng lõa. Nặng nhất bởi vì đã ăn vào máu, không có thuốc chữa Sự thực, cái lạ cũng không phải là có người dám nghĩ, dám làm, dám công khai ăn nói sống sượng, nham nhở. Cái lạ là những người vừa bị lường gạt, đầu độc, vừa bị nhục mạ không phản ứng gì. Chép miệng, coi đó là chuyện thường. Bỏ qua, chấp nhận. Một sự nhịn là chín sự lành. Những người bị ngộ độc hay có con cái nằm nhà thương nghĩ cái số mình nó thế. Những người chưa bị hài lòng thấy mình may mắn hơn thiên hạ.
( tuthuc-paris-blog.com )